Lập tức, Ngô Bình đã kể lại chuyện bên Tà Ma, giết địch thế nào, mọi người nghe xong, đều vỗ tay cảm thán.
“Tả thần tướng dũng mãnh thắng ba quân! Chúng ta kính Tả thần tướng một ly! Lục Văn Thánh nâng ly lại kính rượu.
Trong đây, có một người đàn ông trung niên vẫn giữ im lặng ít nói, gần như ông ta không nói lời nào với mọi người, lúc này ông ta đột nhiên lên tiếng, hỏi: “Ngô Long chủ, tôi nghe nói Võ Quân có thể đánh với Chân Quân, thậm chí chống lại Tiên Quân cũng có thể toàn thân rút lui”.
Advertisement
Ngô Bình nói: “Võ Quân và Chân Quân cũng không giống nhau, nhưng Chân Quân bình thường, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Võ Quân. Nếu đối thủ là sơ cảnh Tiên Quân, ngoài năm trăm bước tôi sẽ không chủ động ra tay. Trong ba trăm bước, thì tôi có cơ hội đả thương Tiên Quân. Cách một trăm bước, tôi nắm chắc có thể đánh chết”.
Mọi người đều hoảng sợ, như vậy người ngồi trước mặt bọn họ, là một cao thủ siêu cấp sở hữu sức chiến đấu cấp bậc Tiên Quân rồi!
Advertisement
Người đàn ông trung niên cảm khái nói: “Không hổ là tu hành cảnh giới trong truyền thuyết, quả nhiên đáng sợ!”
Ông ta lại hỏi ngược: “Ngô Long chủ, cậu có thể lên được Thần Quân. Đến lúc đó, chúng tôi nhất định phải đến cửa chúc mừng. Tự tôi giới thiệu, tôi là Lý Phi từ Mặc Môn”.
Ngô Bình nói: “Thì ra là cao nhân từ Mặc Môn, hoan nghênh”.
Mọi người đang nói chuyện, thì lúc này hầu gái kia rót rượu cho Ngô Bình, từ sau khi được Ngô Bình ra tay cứu giúp, ánh mắt cô ta chưa từng rời khỏi anh. Lúc thì gắp thức ăn cho anh, lúc thì thêm rượu cho anh, thi thoảng sẽ đưa khăn ấm, chăm sóc chu đáo.
Trương Thiên Hoành nhìn thấu, ông ta không nhịn được cười nói: “Ngọc Yến, quay về cô thu dọn đồ đạc, đến nhà Ngô công tử làm người hầu đi”.
Ngọc Yến ngây người, tiện đà vui mừng, cô ta quỳ xuống đất: “Cảm ơn ông chủ!”
Ngô Bình có chút bất ngờ: “Thần tướng, ông muốn tặng cô ta cho tôi?”
Trương Thiên Hoành nói: “Cậu có ân với cô ta, tôi chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi! Ha ha, cậu chớ có từ chối, nếu không cô ta lại không có nhà để về mất”.
Bên cạnh Ngô Bình vốn cũng chẳng thiếu hầu gái, nhưng anh nhớ đến bên cạnh mẹ trước mắt vẫn chưa có hầu gái kề cận, bèn nói: “Cảm ơn Thần tướng”.
Rượu uống một lúc, nhấm nháp thức ăn, chợt có người bước nhanh tiến vào, khẽ nói thầm bên tai ông ta: “Thần tướng, sứ giả của chủ thượng đến rồi”.
Thần tướng vội đứng dậy, ông ta nói với mọi người: “Các vị, ta xin vắng mặt một lát”.
Trường Thần tướng rời khỏi sảnh tiệc, Ngô Bình khẽ nhíu mày, thính lực anh tốt, thấp thoáng nghe thấy nội dung câu chuyện, chủ thượng? Sau lưng Trương Thiên Hoành này còn có một chủ tử?
Thấy vẻ mặt của anh, Lý Phi kia nói: “Long chủ không cần kinh ngạc, Trương thần tướng cũng là bán mạng thay người”.
Ngô Bình lại thấy hứng thú: “Chủ nhân của Trương thần tướng là ai?”
Lý Phi nói: “Chuyện này cũng không phải bí mật gì, sau lưng Trương Thần tướng là một thế gia tu hành của Tiên Giới”.
Ngô Bình: “Tiên Giới sao? Mấy thế lực đỉnh cao của Địa Tiên Giới, đều có liên hệ với Tiên Giới, Trương Thần tướng và Tiên Giới có qua lại cũng không có gì lạ”.
Lý Phi: “Cũng gần như vậy. Chính vì có thế lực Tiên Giới giúp đỡ, nên những nhân tài này mới trở thành bá chủ của Hạ Giới”.
Lục Văn Thánh vội nói: “Không nói chuyện này nữa. Nào, tôi kính Lý tiên sinh một ly”.
Danh Sách Chương: