Ngô Bình là kiếm chủ của Vô Lượng Kiếm Cung, tuy không quản lý nhưng nghe nói có việc xảy ra thì cũng hoảng hốt hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Nhan Vũ Sương: “Nhà họ Tuyệt đứng đầu bảy thế gia có một vị thiên kiêu tên Tuyệt Thiên Thành, người này vì một chuyện nào đó mà xảy ra xung đột với đệ tử Vô Lượng Kiếm Các vào ba ngày trước, kết quả đệ tử của Vô Lượng Kiếm Các bị giết. Việc này khiến xung đột hai bên căng thẳng hơn, đệ tử của Vô Lượng Kiếm Các dẫn người bao vây nhà họ Tuyệt. Nhà họ Tuyệt cũng phái ra cao thủ, song phương đã giẳng co vài ngày. Tuy hai bên đã cố kiềm chế nhưng e là việc này không dễ kết thúc!”
Ngô Bình không ngờ mới rời đi vài ngày mà kiếm cung lại xảy ra chuyện như thế, cậu nghĩ ngợi rồi hỏi: “Nhà họ Tuyệt và Vô Lượng Kiếm Cung trước đây có mâu thuẫn gì không?”
“Lão tổ nhà họ Tuyệt và Vô Lượng Kiếm Tôn năm xưa từng là đối thủ, xung đột tăng lên, mâu thuẫn hai bên khó có thể giải quyết”.
Ngô Bình: “Không thể giải quyết thì thôi!”
Nói chuyện với Nhan Vũ Sương vài câu, hai người tới đỉnh núi của nhà họ Tuyệt.
Người vừa tới, quả nhiên nhanh chóng thấy các tu sĩ của Vô Lượng Kiếm Cung đều có mặt, nhà họ Tuyệt cũng phải ra nhiều cao thủ toạ trấn, không khí căng thẳng.
Thấy Ngô Bình xuất hiện, mấy người Ngô Thanh Phong và Liễu Trường Uy lập tức tiến lên: “Cung chủ!”
Vẻ mặt Ngô Bình nghiêm túc: “Xảy ra chuyện gì?”
Ngô Thanh Phong cũng rất đau đầu: “Một đệ tử của Vô Lượng Kiếm Cung vô cớ bị Tuyệt Thiên Thành giết chết! Chúng ta yêu cầu nhà họ Tuyệt giao người ra, họ không chịu giao người mà còn sỉ nhục người ta ở cổng. Hừ, bọn họ rõ ràng cảm thấy sư tôn không ở nên mới dám ăn hiếp Vô Lượng Kiếm Cung như vậy!”
Ngô Bình hỏi: “Sư huynh cảm thấy chúng ta chúng ta nên xử lý thế nào?”
Ngô Thanh Phong: “Mấy loại xung đột trong kiếm đường thế này thì hai bên thường phái người ra quyết đấu, bên thua phải đáp ứng mọi điều kiện của bên thắng. Nhưng vấn đề là nhà họ Tuyệt có một đệ tử Huyền Quang Tuyệt Thiên Tứ. Nếu chúng ta phái người xuất chiến, nhà họ Tuyệt nhất định sẽ phải tên kia ra!”
Ngô Bình nghe nói tới tên Tuyệt Thiên Tứ thì hỏi: “Tuyệt Thiên Tứ xuất quan rồi à?”
“Đúng vậy!", Ngô Thanh Phong thở dài: “Vô Lượng Kiếm Cung bên tạm thời vẫn chưa có ai đối kháng được. với Tuyệt Thiên Tứ. Nghe nói tu vi của hắn đã đạt tới bán bộ Đạo Cảnh, lĩnh ngộ được 1 chút đại đạo!”
Tuy thực lực của Ngô Bình rất mạnh, còn là đệ nhất kiếm bảng, thậm chí có được vương toạ kiếm đạo nhưng tu vi của cậu vẫn chưa cao lắm, bí cảnh đối đầu với bán bộ Đạo Cảnh thì gần như không có cơ hội thắng.
Cũng vì khí thế không bằng nên Vô Lượng Kiếm Cung mới bị động, chỉ có thể phái người tới dây dưa nhà họ Tuyệt.
“Chuyện thế này không có ai đứng ra điều giải sao?”, Ngô Bình hỏi.
Ngô Thanh Phong thở dài: “Người ta chỉ mong chúng ta đánh nhau thôi. Chí Tôn Kiếm Đường cũng không vững vàng kiến cố như thế, ai cũng có vấn đề của mình, trừ phi kiếm chủ mới giải quyết, bằng không tình hình này sẽ không thay đổi được!”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi đi!”
Ngô Thanh Phong lắp bắp: “Cung chủ, việc này không phải đùa! Nếu bị thua thì sẽ mất mạng đấy!”
Ngô Bình nói: “Sư huynh đừng lo, dù tu vi ta không cao nhưng vẫn có thể tự bảo vệ mình!”
Thấy Ngô Bình kiến quyết, Ngô Thanh Phong nói: “Vậy được rồi cung chủ nhất định phải chú đấy!”
Sau đó anh ta lớn giọng nói về hướng nhà họ Tuyệt: “Tuyệt Quân, cứ tiếp tục như vậy không phải cách, giải quyết theo quy tắc cũ, dám không!”
Một bóng người đáp xuống cách đó xa. Đây là Tuyệt Quân, gia chủ nhà họ Tuyệt. Tuyệt Quân là một kiếm tôn, ông ta nhìn Ngô Thanh Phong lạnh lùng: “Cậu Ngô, cậu tìm được kẻ chịu chết rồi sao?”
Ngô Thanh Phong hừ lạnh: “Tuyệt Quân, đừng kiêu ngạo như vậy!”
Ngô Bình đứng ra, thản nhiên: “Tôi xuất chiến!” 'Thấy Ngô Bình, vẻ mặt Tuyệt Quân biến đổi: “Hoá ra là cậu Ngô! Cậu Ngô là người có được vương toạ kiếm đạo, tôi nghĩ không nên mạo hiểm như vậy!”
Ngô Bình thản nhiên: “Nhà họ Tuyệt có xung đột với Vô Lượng Kiếm Cung, không phải là đang mong tôi ra mặt sao?”
Ngô Bình vừa tới hiện trường là đã phát hiện sau khi cậu trở thành cung chủ của Vô Lượng Kiếm Cung, nhà họ Tuyệt đã ra tay giết đệ tử của cung thì chắc chản là nhắm vào cậu. Nhà họ Tuyệt có Tuyệt Thiên Tứ, thực lực. mạnh mẽ, trừ phi là kiếm tôn ra tay, nếu không không thể áp chế. Vì kiếm cung có quy định của kiếm cung, muốn giải quyết bằng võ đạo thì phải phái người có tu vi dưới Đạo Cảnh mới được! Từ đó, kẻ duy nhất có thể đối kháng với Tuyệt Thiên Tứ chỉ có Ngô Bình.
Ngô Bình có vương toạ kiếm đạo, đây chính là bảo vật người người ngấp nghé, Ngô Bình không cần đoán cũng biết mục tiêu của đối phương là vương toạ kiếm đạo!
Không ngờ Ngô Bình nói thẳng mục đích của họ, Tuyệt Quân không khỏi sửng sốt rồi cười lớn u Ngô, nghe lời này của cậu đi! Tuy mọi người không có tình cảm gì nhưng cậu cũng là thiên kiêu của Chí Tôn Kiếm Đường, nhà họ Tuyệt sao lại có ý nghĩ này chứ?”
Ngô Bình nhìn đối phương: “Có ý nghĩ này cũng không có gì khác thường. Nếu tôi không áp chế nổi Tuyệt Thiên Tứ thì lấy được vương toạ kiếm đạo có tác dụng gì?”
Trong lòng Tuyệt Quân dao động: “Cậu Ngô có ý gì?”
Ngô Bình: “Giá trị của vương toạ kiếm đạo, mọi người đều rõ. Nếu các người thắng, vương toạ kiếm đạo. sẽ thuộc về nhà các người. Để công bằng, nhà họ Tuyệt cũng phải lấy ra thứ có giá trị tương đương!”
Đối với âm mưu của nhà họ Tuyệt, Ngô Bình đã rõ ràng nhưng cậu không để yên, yêu câu đối phương phải lấy ra lợi thế tương đương. Cậu muốn dùng cơ hội này để đe doạ những kẻ ngấp nghé vương toạ kiếm đạo khác.
Tuyệt Quân híp mắt, hiện tại ông ta có chút bị động, ông ta biết nếu mình không lấy ra thứ tương đương thì Ngô Bình sẽ không tham gia trận đấu hoặc đưa vương †oạ cho người khác, đây là điều ông ta không thể chấp nhận. Ngô Bình suy đoán không sai, nhà họ Tuyệt lợi dụng chuyện hôm nay để chiếm lấy vương toạ kiếm đạo. †ừ tay Ngô Bình, vương toạ này, nhà họ phải có được!
Ông ta mỉm cười: “Cậu Ngô muốn cái gì?”
Ngô Thanh Phong nhíu mày: “Không ngờ các người lại gian xảo như thế, dám gài bẫy cung chủ ta! Cung chủ, chuyện hôm nay dừng ở đây, chúng ta về bàn bạc kỹ hơn!”
Ngô Thanh Phong cũng là người thông minh, trước đó đã cảm nhận được gì đó, lửa giận dâng lên nên không suy nghĩ kỹ càng, giờ nghe Ngô Bình nói, lửa giận lại bùng lên, lúc này mới không mong Ngô Bình sẽ đánh nhau với Tuyệt Thiên Tứ.
Ngô Bình cười nói: “Sư huynh, người ta không nhằm về phía Vô Lượng Kiếm Cung mà là muốn vương toạ trong tay ta!”
Ngô Thanh Phong: “Cung chủ, đối phương đã dám làm thế thì đã chuẩn bị đầy đủ, người không thể mạo hiểm!”
Ngô Bình thản nhiên: “Nếu ta không tự tin thì đã không chấp nhận, sư huynh yên tâm, kẻ thua sẽ là nhà họ Tuyệt!”
Danh Sách Chương: