Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1871

Cậu ta chỉ vào địa chỉ trên điện thoại nói: “Ông đem theo vài người tìm địa chỉ này rồi đem tên hống hách sống ở đó gô cổ đến đây cho tôi!”

Cậu ta họ Phan, tên Lôi. Nhà họ Phan có gia chủ là Phan Cực, là ông trùm bất động sản. Nhờ cơn sốt đất trong nước mà nhà họ Phan nhân cơ hội vươn lên, trở thành gia tộc sở hữu tài sản lên tới hàng chục tỷ tệ.

Phan Cực có ba bà vợ, ba đứa con trai. Trong đó, Phan Lôi này chính là con trai thứ. Cậu ta được mọi người gọi là Phan Bá vương, là một trong tứ đại thiếu gia đất Thiên Kinh mấy năm gần đây.

Phan Cực này có thể làm ăn lớn đến vậy là nhờ có nhà vợ ba. Bố vợ ông ta là Hoàng Nhiên – một vị quan chức to ở Thiên Kinh. Năm xưa còn suýt vào nội các làm thủ tướng.

Từ nhỏ đã được nuôi lớn trong quyền lực và tiền bạc, lại là con vợ thứ nên Phan Lôi này tính tình nóng nảy, làm việc ngông cuồng, không ít lần gây rắc rối cho Phan Cực.

Ông Tống quản gia sớm đã quen với thói hành xử của cậu Hai. Ông ấy mỉm cười, cầm điện thoại lên xem địa chỉ. Ông ta nhìn dòng địa chỉ mà cảm thấy có chút ấn tượng, nói: “Cậu Hai, địa chỉ này hình như tôi đã thấy ở đâu đó”.

Phan Lôi cười lạnh: “Được lắm, nếu đã là người quen của ông thì tôi có thể giữ lại cho hắn cái mạng!”

Ông Tống là người cẩn trọng. Ông ấy nói: “Cậu Hai, tôi nghĩ vẫn nên gọi một cuộc điện thoại trước”.

Ông Tống gọi điện hỏi một người bạn. Sau khi hỏi xong, mặt ông ta trắng bệch ra, vội vã nói cảm ơn.

Sau khi cúp điện thoại, ông ta nghiêm mặt nói: “Cậu Hai, cậu không thể đắc tội với người không nên đắc tội này được!”

Phan Lôi sững người, ngồi bật dậy hỏi: “Người không nên đắc tội? Là ai?”

Ông Tống khẽ thở dài đáp: “Một tổ chức bí mật, người của tổ chức đó nhà họ Phan chúng ta tuyệt đối không thể chọc vào!”

Phan Lôi tức lắm, trong bụng nghĩ tổ chức thần bí cái khỉ gió gì. Là ông già Tống này không muốn ra tay chứ gì?

Đúng lúc này, Ngô Bình tiếp tục nhắn tin cho cậu ta: “Cháu nội, người của cháu đâu sao chưa đến? Ông sắp không đợi được cháu gọi ông một tiếng “ông nội” rồi đấy”.

Phan Lôi tức đến bốc khói đầu. Cậu ta nhắn tin lại: “Cháu trai, mày đợi mà xem!”

Cậu ta thay quần áo rồi đi ra ngoài. Ông Tống thấy thế thì sợ xanh lét mặt, vội vã kéo lại: “Cậu Hai, chúng ta không đắc tội với họ được đâu!”

“Nói láo! Làm gì có người chúng ta không động vào được?”, cậu ta cười lạnh rồi đẩy ông Tống ra, rảo bước ra khỏi nhà.

Vừa ra khỏi nhà, Phan Lôi lại nhận được tin nhắn: “Cháu trai, cháu là công tử giả mạo à? Sao không thấy tặng quà vậy?”

Phan Lôi đứng lại rồi đáp: “Ranh con, cho mày xem tài lực của thiếu gia đây!”

Nói rồi, cậu ta bắn một lúc năm mươi chiếc tên lửa.

Ngô Bình sau đó lại mua năm mươi chiếc du thuyền ảo tặng Lâm Băng Tiên rồi bình luận: “Cậu chủ Phan, nhà cậu phá sản rồi hay sao mà phóng ra từng hào thế?”

Tên trên mạng của Phan Lôi là Phan công tử. Thấy Ngô Bình dám cười nhạo mình, Phan Lôi đâu thể nhẫn nhịn. Cậu ta vuốt mua một trăm chiếc du thuyền.

Ngô Bình đang giúp Lâm Băng Tiên kiếm vài đồng tiền tiêu vặt. Anh nói: “Để cho cháu trai biết thế nào là giàu nhé!”

Nói rồi, anh mua một trăm chiếc du thuyền. Loại du thuyền ảo này hai nghìn tệ một chiếc. Một trăm chiếc là hai trăm nghìn tệ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK