Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1185

Ngô Bình: “Ông Bảy đã chết trước lúc đó rồi, ông ấy bị tà ma mượn xác, sau đó thao túng cơ thể”.

Tên đầu trọc biến sắc mặt: “Tà ma!”

Ngô Bình hỏi ông lão kia: “Ở đây ai có tiếng nói nhất?”

Ông lão chắp tay: “Ti mệnh Ngô, tôi là Tạ Công Quyền, tả tướng của Thiên Sát”.

Ngô Bình: “Tả tướng Tạ, tôi muốn khám nghiệm tử thi của Đường Vô Mệnh, được không?”

Ông lão gật đầu: “Được ạ, tôi sẽ thông báo cho lệnh chủ, mời cô ấy tới”.

Ngô Bình đi đến cạnh thi thể, sau đó châm kim vào vài bộ phận rồi nhẹ ấn vài cái: “Ông Đường đã chết được khoảng bốn tiếng năm mươi phút”.

Tên đầu trọc kinh ngạc: “Sao cậu đoán chính xác thời gian thế?”

Tạ Công Quyền nói: “Giờ là hai giờ ba mươi lăm phút sáng. Nếu ti mệnh đoán đúng thì chắc ông Bảy chết lúc chín giờ hai mươi lăm phút”.

Ngô Bình: “Sai lệch khoảng năm phút gì đấy”.

Tên đầu trọc khâm phục nói: “Ti mệnh Ngô, tại sao ông Bảy lại chết?”

Ngô Bình: “Chắc tà ma đã xâm nhập vào người ông ấy lâu rồi, sau đó liên tục cắn nuốt sinh lực. Cho đến tối qua, tà ma đã chiếm hết sức sống nên Đường Vô Mệnh mới chết”.

Thật ra, anh chưa nói hết ý. Kẻ tấn công anh ban nãy có lẽ là tà ma trong người Đường Vô Mệnh. Nó phân thân để tấn công anh, kết quả đã bị Đạo Chủng xử lý. Tà ma bị hụt sức nên mới cắn nuốt thần hồn của Đường Vô Mệnh để hồi sức.

Tên đầu trọc khiếp sợ, sau đó quan sát xung quanh, như sợ tà ma lại xuất hiện.

Ngô Bình: “Không cần phải nhìn, nó đi rồi”.

Tạ Công Quyền thở dài: “Lần trước, ông Bảy đã bị tà ma tấn công, lần này lại bị tiếp, ông trời thật bất công với ông ấy”.

Đúng lúc này, có người hấp tấp chạy vào nói: “Tả tưởng, có mấy người anh em của mình chảy máu khắp các lỗ rồi chết, người mau đi xem đi ạ!”

Tả tướng giật mình rồi nói với Ngô Bình: “Ti mệnh, phiền cậu đi cùng tôi”.

Ngô Bình gật đầu: “Được!”

Bọn họ đi tới khe núi, có bốn đệ tử của Thiên Sát bỏ mạng ở đó, các lỗ của họ chảy máu đen, mặt thì méo mó.

Ngô Bình liếc nhìn là biết họ bị tà ma cướp sinh lực, anh thở dài nói: “Đúng là tác phong của tà ma, không ngờ trước khi đi, nó vẫn hại người tiếp”.

Tên đầu trọc giậm chân: “Ti mệnh, lẽ nào mình không có cách gì đối phó nó ư?”

Ngô Bình: “Nó không có thân thể, hành tung thì bí ẩn, muốn phòng còn khó, nói gì đến đối phó”.

Một lát sau, lại có đệ tử đến báo cũng phát hiện thi thể ở một khe núi khác. Nhóm Ngô Bình qua xem thì cũng là những thi thể bị tà ma hại.

Tạ Công Quyền bảo người xử lý thi thê, sau đó mời Ngô Bình vào nhà trúc: “Ti mệnh, cậu học rộng biết nhiều, đã từng cứu mạng ông Bảy. Cậu có thể dạy chúng tôi cách phòng tà ma không?”

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Thế này đi, tôi sẽ cho các người mấy lá bùa giết tà ma”.

Tạ Công Quyền cảm kích: “Cảm ơn ti mệnh”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK