Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mấy người đó cũng nhìn ra Ngô Bình là tu sĩ, họ nhìn nhau, một thanh niên trong đó nói: “Bọn tôi nhận lệnh của thánh chủ đến thăm dò”.  

 

Ngô Bình híp mắt, xem ra không chỉ có mình nhìn trúng nơi này, anh nói: “Dù các anh là ai, bây giờ nơi này đã bị Thiên Long tiếp quản, đám người tạp nham đợi đi không được vào trong”.  

 

Anh có cảm giác mấy người này có lai lịch khá lớn bèn đem thân phận Thiên Long ra, như thế dù hai bên có xảy ra xung đột, đó cũng xung đột với Thiên Long.  

Advertisement

 

Ba người biết Thiên Long là cái gì, sắc mặt hơi khó coi. Thanh niên nói: “Dù anh là người của Thiên Long cũng không có tư cách ngăn cản bọn tôi”.  

 

Ngô Bình cười mỉa: “Không có tư cách? Các anh đi vào thử xem”.  

Advertisement

 

Người đàn ông bên trái để râu hừ một tiếng: “Cái thứ dại dột thích tìm đường chết”.  

 

Vừa dứt lời, hắn giơ tay lên, một rìu quang đánh về phía Ngô Bình, tốc độ cực nhanh.  

 

Thế nhưng bóng rìu xuyên qua bóng người, vì nó chỉ đánh trúng tàn ảnh của Ngô Bình.  

 

Bóng rìu đánh trúng mặt đất, cát bụi bay lên, tên để râu cảm thấy không ổn bèn vội vàng quay lại quan sát xung quanh.  

 

Cùng lúc đó Ngô Bình xuất hiện phía sau hắn, chỉ vào sống lưng hắn, tên để râu dựng thẳng người, sau đó ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.  

 

 

 

Hai người còn lại kinh hãi, chớp mắt đã lui về sau, cảnh giác nhìn Ngô Bình chằm chằm. Động tác của Ngô Bình rất nhanh, bọn họ hoàn toàn không thể nhìn rõ!  

 

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Ra tay với tôi thì chính là kẻ địch của Thiên Long! Hai người các anh có thể thử xem!”  

 

Hai người này sợ hãi trong lòng, không ngờ thực lực của Ngô Bình lại mạnh đến vậy, đưa mắt nhìn nhau, người thanh niên kia nói: “Chúng tôi không muốn thành kẻ địch với Thiên Long, chỉ là Thánh Chủ có lệnh, hai người Chúng tôi…”  

 

Ngô Bình: “Đếm đến ba thì các người phải rời đi, nếu không, đừng đi nữa!”  

 

Nói xong, anh vỗ tay thành tiếng, hai mươi long vệ từ dưới đất xuất hiện, chớp mắt đã vây xung quanh ba người.  

 

Trách nhiệm của long vệ chính là bảo vệ an toàn của Ngô Bình, chỉ cần Ngô Bình không có yêu cầu riêng gì, thì anh đi đến đâu long vệ cũng âm thầm đi theo đến đó.  

 

Những người này nhìn thế áo giáp Long Nha trên người long vệ, ánh mắt bỗng khiếp sợ, người thanh niên buột miệng nói: “Đây là áo giáp Long Nha của Long Nha vệ Viêm Long Quốc sao?”  

 

Ngô Bình: “Anh cũng có mắt nhìn đấy!”  

 

Người thanh niên khẽ thở dài, nói: “Được, chúng tôi lập tức rời đi!”  

 

Hắn từng nhìn thấy hình cảnh áo giáp Long Nha trong sách cổ, nên biết rõ giáp này rất đáng sợ. Huống hồ bên cạnh còn có một Ngô Bình sâu không lường được.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK