Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhan Vũ Sương nói: “Sư huynh Ngô trông như nhân tài, chắc chăn là người bất phàm, không biết đang tu hành ở đâu?”

Ngô Bình nói: “Tôi mới đến, tu hành trên Tử Long Phong”.

Thật ra Nhan Vũ Sương là hỏi Ngô Bình đang tu hành ở thượng viện hay nội viện, nghe thấy Tử Long Phong, cô ta bỗng nhiên nhớ ra, bất giác kinh sợ, nói: “Anh chính đệ nhất Kiếm Bảng mới đến kia sao?” 

Ngô Bình cười nói: “Là tôi”.

Nhan Vũ Sương kinh ngạc hô lên, chẳng lẽ người định mệnh của mình kia sao? Cô ta vội nói: “Vừa nãy tôi thất lễ rồi! Không biết cô gái nào may mắn được anh coi trọng như vậy?”

Ngô Bình vẫn chưa kịp đáp thì nữ tu lúc trước đã từ trong cốc bay ra, nói với Ngô Bình: “Thưa anh, Kiếm Tôn cho mời".

Nhan Vũ Sương trừng lớn mắt, cậu đến để gặp sư tôn sao? Cô ta vội nói: “Sư tỷ, để em dẫn cậu Ngô đi cho”. Nữ tu gật đầu: “Được thôi”.

Nhan Vũ Sương lập tức đưa Ngô Bình đến trước một cung điện trong cốc, cổng cung điện mở ra, Nhan Vũ Sương đi đến trước cửa, cao giọng nói: “Sư tôn, cậu Ngô đến rồi”.

“Mời cậu Ngô vào”. Một âm thanh êm tai vang lên, Ngô Bình cất bước vào điện.

Vẻ mặt Nhan Vũ Sương đầy nghỉ hoặc, sư tôn mình trước giờ không cho phép nam tu đi vào Hồng Liên Điện của bà ấy, sao lần này lại để cậu Ngô đi vào rồi?

Ngô Bình vào điện thì nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng ngồi xếp bằng trên một đóa sen đỏ, đóa sen đỏ đó giống như là một pháp khí, xung quanh có vô số phù văn lơ lửng. Cùng lúc đó, trong điện còn có một  luồng hơi thở lành lạnh, vừa ngửi đã cảm thấy thoải mái.

Gương mặt người phụ nữ có đeo một lớp lụa mỏng, nhưng đôi mắt lạnh lùng xinh đẹp, bà ấy khẽ cười hỏi: “Cậu là gì của Thẩm Huyền Tông?”

“Là sư tôn của vấn bối”.

Hồng Liên Kiếm Tôn khẽ gật đầu: “Xem ra ông ta đã quay về Vạn Kiếm Tiên Giới rồi. Đệ nhất Kiếm Bảng kia là cậu đúng chứ?”

Ngô Bình: “Là vãn bối”.

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Tôi và sư phụ cậu chút quan hệ, sau này cậu có thể ra vào Liên Hồng Cốc bất kỳ lúc nào, đây là thủ lệnh”.

Nói xong, một miếng ngọc bài bay vào trong tay Ngô Bình.

Nhận lấy ngọc bài, Ngô Bình chắp tay hành lễ: “Đa tạ tiền bối”.

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Đệ tử bên ngoài kia tên Nhan Vũ Sương, cậu cảm thấy thế nào?”

Ngô Bình ngây người, nhưng ngẫm nghĩ rồi nói: “Rất

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Nếu cậu thích, có thể đưa cô ấy đi". 

Ngô Bình sững sờ, cái gì với cái già chứ, cậu đang định từ chối thì Nhan Vũ Sương bên ngoài đã đi vào, đôi mắt đầy vẻ vui mừng, nói: “Đệ tử nhận lệnh!”

Lần này mục đích Ngô Bình đến đây là vì Kiếm Đạo Vương Tọa, lập tức lên tiếng nói: “Tiền bối, vấn bối muốn giành lấy Kiếm Đạo Vương Tọa”.

Hồng Liên Kiếm Tôn gật đầu: “Thêm năm canh giờ nữa, Kiếm Đạo Vương Tọa sẽ xuất hiện. Cậu không cần gấp, lát nữa tôi đích thân đưa cậu đi”.

Ngô Bình hành lễ: “Cảm ơn tiền bối

Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Tôi và sư tôn cậu là người quen cũ, sau này cậu cứ gọi tôi một tiếng sư thúc đi”.

Ngô Bình: “Vâng, sư thúc”.

Hồng Liên Kiếm Tôn khẽ cười, nói: “Vũ Sương, chuyện kia của con có thể nói cho cậu Ngô. Mấy canh giờ tới, con cứ đưa cậu ấy đi dạo, làm quen hoàn cảnh nơi này”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK