Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3320

Sau khi lên đến ba mươi nghìn quả cầu sáng, Ngô Bình cảm thấy sức mạnh của mình không đủ, mà lúc này anh chỉ mới chuyển động được một phần ba tổng số lượng quả cầu sáng.

Đúng lúc này, lực Thiên Nguyên trong cơ thể anh khẽ chấn động. Trong thời không tinh thần của la bàn Thiên Nguyên xuất hiện một bóng người cực lớn.

Người này râu tóc bạc phơ, mặc một bộ đồ trắng, miệng hơi mỉm cười nhưng toát ra khí thế chí tôn vô thượng!

Người này cười nói: “Nhóc con, thế mà trong cơ thể của con lại có lực Thiên Nguyên của lão tổ ta đây, xem ra ta và con có duyên”.

Ngô Bình chợt hiểu ra, người trước mặt đây là một tia ý thức của Thiên Nguyên Đạo Tổ, anh vội bái: “Bái kiến Đạo Tổ!”

Thiên Nguyên Đạo Tổ cười nói: “Thần anh của con tốt lắm, tuy không bằng ta lúc xưa nhưng cho thêm thời gian thì sẽ không thua kém ta đâu. Hầy! Đạo Chủng trong cơ thể con là của thằng nhóc Vĩnh Hằng đấy à?”

Ngô Bình đáp: “Thưa Đạo Tổ, Đạo Chủng này có từ Vĩnh Hằng Tiên Vực ạ”.

Thiên Nguyên Đạo Tổ: “Tố chất của thằng nhóc Vĩnh Hằng rất bình thường, Đạo Chủng tạp nham, không ra gì cả”.

Ngô Bình ngỡ ngàng, ông ấy gọi Vĩnh Hằng Đạo Tổ là thằng nhóc Vĩnh Hằng? Còn chê Đạo Chủng mà Vĩnh Hằng Đạo Tổ để lại nữa?

Nói rồi, ông ấy giơ tay chộp, Ngô Bình cảm thấy Đạo Thụ trong cơ thể mình bị nghiền nát trong tích tắc, sau đó một luồng lực Thiên Nguyên mênh mông đổ vào, cấu trúc lại Đạo Chủng và Đạo Thổ của anh.

Giây phút đó, Đạo Thổ và Đạo Chủng ngũ hành đã có sự nâng cao về chất lượng, một hạt giống được trồng vào Đạo Thổ, sắp nhú lên khỏi mặt đất.

Thiên Nguyên Đạo Tổ nói: “Được rồi, sau này con sẽ là truyền nhân của ta, không còn quan hệ gì với thằng nhóc Vĩnh Hằng kia nữa”.

Ngô Bình: “Đạo Tổ, người vẫn còn ở vũ trụ này không ạ?”

Thiên Nguyên Đạo Tổ cười: “Ta ở một thế giới khác, nơi đây chỉ là ao hồ nhỏ, từ lâu đã không chứa nổi ta nữa rồi. Nhưng nơi đây có rất nhiều sức mạnh mà ta để lại, con có cơ hội thì có thể đi thu thập”.

Nói xong, bóng người biến mất.

Lúc này, Ngô Bình cảm thấy trong cơ thể mình tràn đầy lực Thiên Nguyên, anh có thể kích hoạt nhiều quả cầu sáng chuyển động hơn nữa.

Mấy giây sau, trong la bàn Thiên Nguyên, tất cả một trăm lẻ tám nghìn quả cầu sáng đều chuyển động. Bấy giờ, anh nhân cơ hội viên mãn ý nghĩa Thiên Thể trong mình!

Người ở bên ngoài đã ngây ra như phỗng, tất cả Thiên Thể đều chuyển động, thế này thì đỉnh quá rồi đấy!

Đến lúc Thần anh của Ngô Bình trở ra đã là nửa canh giờ sau rồi.

Anh hỏi: “Lần này bao nhiêu điểm?”

Vẻ mặt của mọi người đều hơi quái lạ, như nhìn thấy một con quái vật vậy. Một hồi lâu sau, Triệu Hàn Sơn mới nói: “À thì… con số có lẽ không chuẩn lắm”, nói rồi ông ta chỉ dãy số xuất hiện trên la bàn.

Ngô Bình đếm rồi kinh ngạc nói: “Chín mươi lăm triệu?”

Tu sĩ áo vàng phụ trách vận chuyển la bàn cũng gượng gạo nói: “Trước cậu, thành tích tốt nhất của la bàn trong lịch sử chỉ có một trăm mười lăm nghìn điểm, thành tích gần cả trăm triệu điểm của cậu chắc là không đúng rồi”.

Triệu Hàn Sơn: “Hay là thế này, dùng thành tích một trăm mười lăm nghìn, đồng đứng nhất, được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK