Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình cười bảo: “Ông cũng biết chuyện này sao?”

Ông lão cười nói: “Biết, dĩ nhiên là biết. Thế tên thật của cậu là gì?”

Ngô Bình sững ra: “Ông biết tôi dùng tên giả sao?”

Ông lão cười đáp: “Tư chất của cậu tốt như thế, còn đến từ đế quốc Thiên Võ, chắc chắn sẽ dùng tên giả”.

Ngô Bình cũng không giấu giếm nữa: “Tôi là Ngô Bình”.

Ông lão hỏi: “Ngô Bình? Hình như tôi có ấn tượng, chẳng lẽ cậu chính là Ngô Bình từng đến nước Long uy hiếp thái tử nước Long?”

Ngô Bình rất kinh ngạc: “Ông biết cả chuyện này ư?”

Ông lão cười nói: “Xem ra tôi không nhớ nhầm. Ngô Bình, đi thôi, để tôi đưa cậu đi kiểm tra tiên căn. Nếu tiên căn của cậu cũng ưu tú thì có thể trực tiếp tu luyện công pháp sư tổ để lại”.

Ngô Bình hỏi: “Ông lão à, công pháp sư tổ để lại tên gì vậy?”

Ông lão đáp: “Vạn Tiên Quy Thánh Quyết. Công pháp này, trên thế gian này chỉ có một bản. Chẳng qua nó đặt ra yêu cầu rất cao đối với người tu hành nên trước nay vẫn chưa ai có thể được nó công nhận”.

Ngô Bình giật mình: “Ồ, bộ công pháp này có ý thức của mình, lẽ nào là công pháp thiên phẩm?”

Ông lão cười bảo: “Quả nhiên cậu rất am hiểu. Đúng vậy, Vạn Tiên Quy Thánh Quyết đã có ý thức, thuộc công pháp thiên phẩm thượng đẳng. Nếu cậu tu luyện thành công, sau này sẽ không còn người thứ hai có thể tu luyện nó nữa”.

Ngô Bình hỏi: “Ông lão này, tôi mới đến đây thôi, ông không sợ tôi học được công pháp rồi đi mất sao?”

Ông lão nói: “Cậu đi mất thì có sao đâu? Chỉ cần công pháp này có truyền thừa, sứ mệnh của tôi xem như đã đạt được rồi”.

Ngô Bình giật thót: “Ông là?”

Ông lão cười đáp: “Tôi là người bảo vệ công pháp, họ Thạch. Người của Thánh Tiên Tông đều gọi tôi là lão Thạch”.

Ngô Bình gật gù: “Hoá ra là lão Thạch”.

Lão Thạch có vẻ rất vui, kéo Ngô Bình đến một đại điện khác. Ở đại điện có mấy vị trưởng lão. Thấy lão Thạch xuất hiện, họ đều rất kinh ngạc vì xưa giờ ông lão chưa từng đến đây, sao hôm nay lại đến nhỉ?

Một trưởng lão hỏi: “Lão Thạch, sao hôm nay lại có thời gian ghé chơi thế?”

Lão Thạch đáp: “Tôi không rảnh rỗi ghé chơi đâu, đi kiểm tra cho Ngô Bình ngay đây”.

Ở môn phái, lão Thạch có địa vị rất cao. Mấy người kia không dám chậm trễ, vội vàng mời Ngô Bình vào điện. Bên trong có một viên châu, tên là tiên đạo châu, có thể kiểm tra tiên căn bằng nó.

Trong sự chứng kiến của mọi người, Ngô Bình đặt tay lên tiên đạo châu. Ngay lập tức, tiên đạo châu sáng rực lên, không ngừng thay đổi ánh sáng.

Vài phút sau, một hư ảnh cao lớn xuất hiện trên tiên đạo châu, cực kỳ tôn quý, tựa như bậc Đế vương trên trời vậy.

Ai nấy đều sững sờ khi thấy cảnh tượng này. Lão Thạch cười bảo: “Tiên căn thái thượng, không sai rồi!”

Ngô Bình nhấc tay lên, ánh sáng của viên châu lập tức biến mất. Anh hỏi: “Lão Thạch à, tôi có thể đi lĩnh ngộ Vạn Tiên Quy Thánh Quyết rồi chứ?”

Lão Thạch cười ha ha: “Dĩ nhiên là được. Tôi đưa cậu đi”.

Các trưởng lão rất đỗi ngỡ ngàng, vội vàng đi theo sau, bàn tán rôm rả.

“Trời ạ! Tiên căn thái thượng đấy, tư chất này chưa từng xuất hiện đâu. Mà cậu ta đã kinh động lão Thạch trước, chắc hẳn Thánh căn cũng phi thường”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK