Sau đó, anh đã giúp các tinh binh này có thể chất cấp Chân Hầu, cảnh giới Thánh Nhân, thực lực cấp Chân Quân.
Ngoài ra, họ còn có sở trường chiến đấu, dù có đối mặt với kẻ địch mạnh hơn mình cả nghìn lần thì cũng có thể hạ được họ.
Vì thế, Ngô Bình đã giao 30 nghìn người này cho Hoả Hoàng Nhi quản lý và lấy tên là quân vô địch.
Đường Băng Vân dẫn đầu cấm quân, Hoả Hoàng Nhi dẫn đầu quân vô địch ở lại chiến trường.
Advertisement
Mặt khác, Ngô Bình bắt đầu đánh thức cận binh của Thiên đế trong chiếc nhẫn hình rồng, ý niệm của anh tiến vào chiếc nhẫn, cận binh ở bên trong đều mở mắt ra.
Ngô Bình vui mừng, anh động tinh thần một cái là 500 cận binh đã xuất hiện trước mắt mọi người.
Thực lực của các cận binh này yếu nhất cũng là cường giả cấp một kỷ nguyên, thống lĩnh ở đây thuộc cấp bốn, năm kỷ nguyên.
Advertisement
Ngô Bình thấy rất ngạc nhiên khi có nhiều cường giả tập trung lại với nhau, anh nói: “Các vị, từ giờ, tôi sẽ là chủ nhân mới của mọi người”.
Không cần Ngô Bình giới thiệu thì các cận binh này cũng biết. Vì trên người Ngô Bình có khí tức mà họ rất quen thuộc, cũng có binh phù và tu vi của Thiên Thánh. Sau tất cả những điều đó, họ đã có phán đoán ngay.
“Tham kiến bệ hạ”, tất cả đồng thanh chào và tôn Ngô Bình làm Thiên đế mới.
Ngô Bình cũng không giải thích nhiều mà nói: “Có một bộ phận thiên binh thiên tướng bị quân địch khống chế, mọi người hãy đi theo tôi xử lý đám quân địch này”.
“Vâng!”
Ngay sau đó, Ngô Bình đã phóng thần niệm ra quét khắp đế quốc Thiên Đỉnh, không một ai ở đế quốc Thiên Đỉnh có thể ngăn cản được thực lực mạnh mẽ của anh.
Loáng cái, anh đã tìm thấy vị trí của thiên binh thiên tướng, tất cả bọn họ đều được giấu trong một thời không thần bí, rất khó tìm thấy. Nhưng tiếc là thời không này không thể qua được mắt Ngô Bình.
“Đi!”
Một tia sáng loé lên, Ngô Bình và năm trăm cận binh đã biến mất. Sau đó, họ đã xuất hiện trong thời không thần bí đó.
Cách đó không xa là một quảng trường rộng lớn, đang có 100 nghìn thiên binh thiên tướng đứng ở đây. Họ khác với cận binh của Ngô Bình, cơ thể họ là một sự phối hợp hoàn hảo giữa người và máy, lực chiến đấu của họ rất mạnh, ngoài ra họ còn có thể biến thành đủ các loại máy móc giết chóc.
Không ngoa khi nói một thiên binh ở đây cũng có lực chiến đấu trên cấp Đạo Tổ, ngoài ra các thiên binh thiên tướng này còn sở hữu nhiều thần binh lợi khí, xem ra cũng đều lấy trong kho vũ khí.
“Ngươi là ai?”
Một tốp tướng sĩ của đế quốc Thiên Đỉnh xuất hiện, có khoảng hơn mười nghìn người cầm binh khí, có lẽ là quân trấn thủ ở đây.
Ngô Bình lạnh giọng nói: “Tà là Đại đế Thiên Võ, các người mau đầu hàng, không thì sẽ phải chết”.
Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Ngô Bình, những người này đều biến sắc mặt, nhiều người lập tức từ bỏ ý định phản kháng và dần quỳ xuống.
Có một thì sẽ có hai, khi hầu hết mọi người đều ngừng suy nghĩ chống trả, số người còn lại cũng không còn sức mạnh để đối đầu nữa, tất cả đều quỳ xuống.
Ngô Bình đi tới gần họ rồi lấy binh phù ra, anh lập tức cảm thấy trận pháp trong binh phù vận chuyển, sau đó tư duy của anh đã nói liền với suy nghĩ của 100 nghìn thiên binh thiên tướng này.
Danh Sách Chương: