Bùi Khánh đi vào một gian phòng, sau đó lấy một chiếc hộp hợp kim vuông vức ra, bên trong chứa đầy tiền bùa.
Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Tiền bùa?”
Bùi Khánh nói: “Đúng, người bên dưới đang đào tiền bùa”.
Advertisement
Ngô Bình chẹp miệng nói: “Bảo sao Sử Thánh không muốn tôi biết. Bùi Khánh, các ông đã đào được bao nhiêu tiền bùa ở đây rồi?”
Bùi Khánh: “Tiền trong hộp này là tất cả số tiền bùa mà chúng tôi đào được trong ba năm gần đây, tiền bùa trước đó bị mang đi hết rồi”.
Advertisement
Bùi Khánh nói cho Ngô Bình biết đúng là bên dưới có rất nhiều tầng, tổng số tầng là 13. Tới giờ, họ mới đào xong tầng thứ nhất, chuẩn bị đào xuống tầng thứ hai.
Họ chủ yếu đào tiền bùa ở tầng một, còn tầng hai thì cần thăm dò đã. Tháng trước, họ đã tìm được tiên thạch ở tầng hai.
Ngô Bình nghe xong thì kinh ngạc: “Ý ông là tầng một có tiền bùa, tầng hai có tiên thạch ư?”
Bùi Khánh: “Cậu Ngô, hiện giờ thì là vậy”.
Ngô Bình: “Tiền bùa đào được bị mang đi đâu rồi?”
Bùi Khánh: “Địa Tiên Giới. Nơi này mang tiếng là nhà giam dưới lòng đất, nhưng thật ra đã bị Địa Tiên Giới nắm giữ rồi. Sử Thánh cũng là người của Địa Tiên Giới”.
Ngô Bình cau mày: “Giờ Sử Thánh chết rồi, nhất định họ sẽ cử người khác tới”.
Bùi Khánh: “Đúng, vì thế cậu hãy nhanh chóng rời khỏi đây”.
Ngô Bình híp mắt lại, anh không muốn ra về tay không nên hỏi: “Tầm bao lâu thì họ sẽ cho người khác đến nhỉ?”
Bùi Khánh: “Nửa tháng nữa, họ sẽ cho người đến lấy tiền bùa. Đến lúc đó, họ sẽ biết là Sử Thánh chết rồi”.
Ngô Bình cười nói: “Nửa tháng là đủ rồi”.
Bùi Khánh hỏi: “Cậu Ngô, khi nào cậu sẽ chữa trị cho tôi?”
Ngô Bình: “Đơn giản, bây giờ luôn”.
Anh lấy Ngũ Hành Tiên Châm ra rồi bắt đầu châm cứu cho Bùi Khánh. Thật ra chứng bệnh của ông ta xuất phát từ tinh thần, bắt nguồn từ việc mở thần khiếu.
Bùi Khánh có thể chất rất tốt nên đã mở được hai thần khiếu, nhưng thần khiếu thứ hai của ông ta bị tổn thương, chắc lúc đột phá đã xảy ra vấn đề gì đó.
Giờ, anh sẽ tiến hành châm cứu để điều trị cho ông ta, chắc sẽ mất khoảng mười ngày, nhưng chỉ sau lần châm cứu đầu tiên, Bùi Khánh đã thấy có sự thay đổi rõ rệt. Ông ta không còn thấy bực bội nóng nảy nữa, đầu cũng hết đau, tinh thần thoải mái hơn.
Ngô Bình cất kim châm cứu đi rồi nói: “Ông nghỉ ngơi đi, ngày mai châm cứu tiếp”.
Danh Sách Chương: