Thượng Quan Tề Sinh vừa đi thì La Thiên Tướng liền cười, nói: “Đồ tốt dâng đến tận miệng, không lấy thì phí lắm. Đồ đệ, đừng trách ta thay con đồng ý chuyện hôn sự này, Ái nữ nhà Thượng Quan thật sự không tồi, hơn nữa, món hời lớn thế này, không nhận thì phí lắm”.
Ngô Bình: “Sư tôn, sao Thượng Quan Tề Sinh lại nôn nóng đến thế, dù con có vào Huyền Hoàng Hải thì cũng chưa chắc có được truyền thừa mà?”
La Thiên Tướng: “Đồ đệ, con không biết bây giờ mình có thân phận gì à? Con là thiên kiêu của Thiên Địa kiếm tông đấy, danh tiếng đồn xa, con còn là đệ tử của Thiên Đạo môn, và còn giành được giải nhất trong đại hội tiên truyền nữa. Đấy là chưa tính đến thân phận tiên y và thầy luyện đan bốn sao màu tím của con đâu. Thiên kiêu như thế thì có ai mà không thèm khát hả? Hừ, lão già Thượng Quan Tề Sinh không thể nhận con làm đồ đệ nên đương nhiên muốn gả con gái cho con rồi. Vị trí của cha vợ này trong lòng cao chưa chắc thấp hơn ta đâu”.
Advertisement
Ngô Bình cười hehe: “Chuyện đó thì không đâu, sư tôn luôn đứng nhất”.
La Thiên Tướng cười to haha: “Dù thằng nhóc con có đang nói ngọt thôi thì ta cũng vẫn thấy vui”.
Advertisement
Ngô Bình nói lảng sang chuyện khác: “Sư tôn, đại hội đấu kiếm lần này có giống với mọi năm không ạ?”
La Thiên Tướng: “Cũng vậy à, đến lúc đó, các kiếm tu trẻ của tiên giới đều sẽ đến tham gia, trong đó bao gồm cả người của Cửu Thiên kiếm vực. Đồ đệ, con phải làm cho Thiên Địa kiếm tông chúng ta nở mặt nở mày, tiến thẳng vào top ba”.
Ngô Bình: “Sư tôn yên tâm, top ba thì chắc không thành vấn đề”.
La Thiên Tướng: “Con cũng phải đề phòng người của Cửu Thiên kiếm vực và các thế lực khác, bọn họ tâm địa độc ác, nếu có cơ hội thì nhất định sẽ trừ khử con, bóp chết thiên kiêu như con từ trong nôi”.
Ngô Bình: “Muốn bóp chết con thì họ phải có bản lĩnh mới được”.
La Thiên Tướng: “Mặc dù người tham gia đại hội đấu kiếm có tu vi dưới cấp Thiên Tiên nhưng trong đó cũng có Đoạt Thiên tiên tôn, con không được chủ quan”.
Hai thầy trò nói chuyện vài câu thì Ngô Bình đi tìm Thượng Quan Linh Nhi. Thượng Quan Linh Nhi rất hào sảng, cười, nói: “Anh Trương, cha tôi đã nói chuyện với anh chưa?”
Ngô Bình gật đầu: “Thượng Quan tiền bối đã đến tìm cha tôi, bàn chuyện hôn sự của chúng ta. Cô Thượng Quan, cô đi theo tôi chỉ e sẽ phải chịu thiệt thòi”.
Thượng Quan Linh Nhi cúi đầu: “Tôi và anh vừa gặp đã như quen biết từ lâu, hơn nữa, tôi khâm phục y thuật của anh, có thể ở bên cạnh anh là phúc phần của Linh Nhi”.
Ngô Bình hơi bất ngờ: “Nhưng tôi đã có vợ rồi, không bao lâu nữa sẽ làm cha”.
Thượng Quan Linh Nhi: “Không sao cả, chỉ cần trong lòng anh có Linh Nhi thì Linh Nhi đã mãn nguyện rồi”.
Ngô Bình thầm nghĩ, nhất định Thượng Quan Tề Sinh đã nhồi nhét những suy nghĩ này vào trong đầu óc Thượng Quan Linh Nhi từ nhỏ, nếu không thì cô ấy cũng sẽ không thể nào có tư tưởng như thế.
“Cô Thượng Quan, hội tiên y của Hoàng Đình thì như thế nào?”
Thượng Quan Linh Nhi: “Tiên y trong thiên hạ có đến sáu phần là xuất thân từ Hoàng Đình. Hoàng Đình đương nhiên có một bộ phương thức luyện tập của tiên y, đến lúc đó tôi sẽ dắt huynh đi xem thử, với tiên thuật của anh thì sẽ quen nhanh thôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Được”.
Hai người nói với nhau vài câu thì Ngô Bình mời cô ấy đến chỗ ở của mình ngồi chơi một lát và lấy trà thanh lộ ra mời cô ấy nếm thử.
“Trà ngon”. Cô ấy mỉm cười, nói: “Lần đầu tiên tôi được uống loại trà thế này, đúng là cực phẩm nhân gian”.
Danh Sách Chương: