Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1228

Đường Băng Vân cười khổ: “Bảng Nhân Tiên? Các thiên tài Địa Tiên chiếm hết chỗ rồi còn đâu, làm gì còn ai có cơ hội đề tên lên bảng ấy nữa”.

Đế Tân: “Thiếu tôn trước đứng thứ năm đấy, chắc chắn Ngô Bình cũng làm được”.

Ngô Bình trầm mặc rồi nói: “Vậy là trước khi tôi tiến vào cảnh giới Địa Tiên, ông sẽ dốc hết sức hỗ trợ tôi?”

Đế Tân: “Đúng, vào Địa Tiên Giới không khó đâu. Bảng Nhân Tiên tôi vừa nhắc cũng là một cách đấy, chỉ cần cậu đề được tên lên bảng ấy là có thể thoải mái ra vào Địa Tiên Giới rồi”.

Ngô Bình nhìn Đường Băng Vân: “Em thấy giao dịch này thế nào?”

Đường Băng Vân cắn răng rồi gật đầu nói: “Được, Đường Môn đang nguy cấp, cũng chỉ còn cách đó mới khiến môn phái hồi sinh thôi”.

Ngô Bình thở dài nói: “Thế này đi, Đế Tân, tôi quyết định hợp tác với ông, ông giúp tôi củng cố địa vị ở Đường Môn, còn tôi sẽ tìm Cửu đỉnh cho ông”.

Đế Tân: “Ngoài cửu đỉnh ra, phiền cậu luyện chế ít quỷ đan cho chúng tôi. Tôi có nhiều thuộc hạ lắm, họ cần nâng cao tu vi”.

Ngô Bình nói: “Sao ông biết tôi có thể luyện chế quỷ dược?”

Đế Tân: “Tài luyện đan của cậu cao siêu thế thì quỷ đan có là gì. Cậu yên tâm, cậu luyện đan cho tôi cũng không thiệt đâu. Tôi có rất nhiều tiền bùa, tôi sẽ dựa theo giá trị của quỷ đan rồi trả thù lao cho cậu xứng đáng”.

Ngô Bình nghe thấy tiền bùa thì sáng mắt lên, trên thị trường đáng bán một lá với giá một trăm triệu đấy.

Anh nói ngay: “Được, tôi sẽ giúp ông”.

Đế Tân cười nói: “Hi vọng chúng ta hợp tác thuận lợi”.

Dứt lời, người Đường Thiên Tuyệt chợt run lên, màu đen trong mắt biến mất, ông ấy đã trở lại bình thường.

Đường Thiên Tuyệt biết rõ nội dung trò chuyện của Ngô Bình và Đế Tân, ông ấy thở dài nói: “Không ngờ ông lại bị tà ma khống chế”.

Đường Băng Vân vội hỏi: “Ông ơi, ông không sao chứ ạ?”

Đường Thiên Tuyệt xua tay: “Ông không sao, Băng Vân, Ngô Bình, may có hai đứa, không thì tà ma kia không tha cho ông đâu”.

Đường Băng Vân nói: “Ông ơi, ông không bế quan ạ? Sao lại bị tà ma khống chế?”

Đường Thiên Tuyệt cười trừ: “Ông chỉ trốn đi để xem bọn sâu bọ của Đường Môn định làm gì thôi. Nào ngờ lại bị tà ma ngắm trúng, sau đó bị nó khống chế. Thực lực của Đế Tân này rất mạnh, ông không thể phản kháng lại được”.

Ngô Bình: “Ông ơi, ông đã nghe hết những gì Đế Tân nói rồi đúng không ạ? Ông thấy sao?”

Tuy Đường Thiên Tuyệt bị khống chế, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh, vì vậy ông ấy vẫn biết và nghe thấy hết mọi chuyện.

Ông ấy thở dài nói: “Chuyện đến nước này thì còn làm thế nào nữa? Cháu đồng ý với Đế Tân là đúng, dẫu sao mạng sống vẫn là quan trọng nhất”.

Đường Băng Vân: “Ông có biết chuyện của bố cháu không ạ?”

Đường Thiên Tuyệt có vẻ phức tạp: “Ông cũng mới biết thôi, không ngờ Đường Vô Mệnh lại hại Vô Kị, là ông nhìn nhầm người”.

Ngô Bình: “Ông đừng đau lòng, chuyện qua rồi ạ. Giờ mình phải nghĩ cách đối phó với cục diện hiện giờ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK