Trong thời gian phát sóng trực tiếp, chuyện Ngô Bình xem bói rất chính xác đã nhanh chóng được lan truyền trên mạng, chỉ trong hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã trở thành một trong ba mục được tìm kiếm nhiều nhất. Còn có người còn quay lại video của anh, cắt ghép làm thành một đoạn video ngắn rồi phát trên các nền tảng.
Sau khi rời khỏi livestream, Ngô Bình tìm đến Tôn Hành Nhân, nhờ ông ta tìm một bộ kim châm cứu rồi bắt đầu chữa trị cho ông ta. Trong vòng chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, căn bệnh nhiều năm của Tôn Hành Nhân đã được chữa khỏi, ông ta vô cùng ngạc nhiên, liên tục gọi anh là thần y.
Trong lúc Ngô Bình đang điều trị cho Tôn Hành Nhân, số lượng người xem trong phòng livestream của Tôn Tử Nghiên tăng vọt, từ vài ngàn người lên hàng chục ngàn người, rồi tăng lên đến hàng trăm ngàn người.
Đến khi buổi livestream kết thúc, số lượng người xem đồng thời cao nhất đã vượt hơn hai trăm ngàn người, đây đã là một con số rất lớn. Phải biết các streamer hàng đầu hiện nay có số lượng người xem cao nhất cũng chỉ năm sáu trăm ngàn người.
Tôn Tử Nghiên rất lo lắng, cô ấy biết đây là lưu lượng do Ngô Bình mang đến cho mình, thế nên cô ấy thi thoảng cũng phải tiết lộ một chút thông tin về Ngô Bình, như thế mới có thể duy trì được độ hot.
Một tiếng đồng hồ sau, livestream vừa kết thúc, Tôn Tử Nghiên tìm đến Ngô Bình, cô ấy vui mừng nói: “Anh Diệp, ngày mai anh có thể tiếp tục tham gia livestream không?”
Advertisement
Ngô Bình cười nói: “Tất nhiên là được, hợp tác giữa chúng ta xem như đã được quyết định nhỉ?”
Tôn Tử Nghiên gật đầu: “Ừ, quyết định vậy đi”.
Ngô Bình: “Nhưng tôi chỉ xuất hiện trong buổi livestream trong một khoảng thời gian ngắn để giúp cô tăng lượng truy cập thôi”.
Tôn Tử Nghiên: “Hôm nay anh xuất hiện đã khiến tôi trở thành streamer có độ hot cao nhất rồi”.
Tôn Hành Nhân cười nói: “Tử Nghiên, cậu Diệp đã chữa khỏi căn bệnh nhiều năm của bố rồi, bây giờ bố cảm thấy cả người rất thoải mái, thư thái hơn rất nhiều”.
Tôn Tử Nghiên nghĩ đến biểu hiện trong lúc live của Ngô Bình, vội hỏi: “Có phải anh rất thạo y thuật không?”
Ngô Bình: “Biết sơ sơ thôi”.
Đầu Tôn Tử Nghiên nhảy số rất nhanh, hỏi: “Ngày mai anh có thể live về vấn đề chữa bệnh không?”
Ngô Bình rất bất ngờ, vốn dĩ anh muốn tiếp tục xem bói cho người khác nhưng bây giờ nghĩ lại, chẳng phải mình giỏi về y thuật hơn sao?
Anh ngẫm nghĩ rồi nói: “Cũng được, thật ra bất kỳ tay nghề nào có thể khiến người khác cảm thấy ngạc nhiên đến mức thán phục đều có thể hút được rất nhiều người xem, chẳng hạn như hát”.
Tôn Tử Nghiên: “Tôi cũng biết hát, tôi còn từng được huấn luyện chuyên sâu nhưng bây giờ không có bài gốc nào cực kỳ hay cả”.
Ngô Bình cười nói: “Không có bài hát gốc cũng chẳng sao, tôi có”.
Tôn Tử Nghiên sửng sốt: “Anh có bài hát gốc à?”
Ngô Bình gật đầu: “Hơn nữa còn là bài cực kỳ hay, một khi đã cất giọng hát thì chắc chắn sẽ bùng cháy”.
Anh lập tức viết ra ca khúc dưới dạng khuông nhạc và thêm lời bài hát.
Tôn Tử Nghiên lấy một cây đàn guitar ra, vừa đàn vừa hát. Bài hát vừa vang lên, cô ấy đã rất ngạc nhiên, sau khi đàn hát liên tiếp ba lần, cô ấy kinh ngạc hỏi: “Bài hát này ở đâu vậy? Mặc dù lời bài hát rất bình thường nhưng tôi nghĩ nó sẽ nổi tiếng”.
Danh Sách Chương: