Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn mười phút sau, Thiên Anh phun ra một đống tạp chất màu đen rồi ợ hơi một cái. Sau khi hấp thu linh năng màu đỏ thì thập tứ trọng cấm của Ngô Bình

Ngô Bình lại đần hoàn thiện thêm một chút.

Tiếp đó, dưới sự nhắc nhở của Bạch Chỉ Dung anh dần dần đi săn lùng những sinh vật mạnh hơn ở kỷ nguyên này. Ở trong cái hồ này phần lớn sinh vật đều có linh năng màu đỏ, Thiên Anh cứ nuốt từng cái từng cái một. Sau khi nuốt khá nhiều, linh năng càng nhiều thì năng lực tiêu hóa của nó càng mạnh.

Sau khi nuốt mấy chục sinh vật kỷ nguyên, thập tứ trọng cấm của Ngô Bình đần đần được hình thành hoàn thiện. Ngay khi thập tứ trọng cấm được hình thành hoàn chỉnh, anh lập tức có được một loại quyền năng đáng sợ, đó là cướp đoạt!

Loại năng lực này thông qua việc cần nuốt vạn vật, mà tự cung tự cấp cướp đoạt đi những năng lực, thần thông, khí vận mà thứ bị nuốt sỡ hữu, khiến nó hoàn toàn không còn một cái gì cả! Thậm chí, khi tu luyện đến trình độ cao, còn có thể cướp đoạt được năng lực của cường giả Tề Thiên!

Sau khi thập tứ trọng cấm của Ngô Bình hoàn chỉnh, anh lập tức săn giết hơn mười sinh vật, sau đó đưa linh năng của bọn chúng cho đám người La Cảnh Kỳ.

Ba người hội La Cảnh Kỳ cảm thấy xấu hổ, Bạch Chỉ Dung còn đi giúp, nhưng từ lúc bắt đầu đến giờ ba người bọn họ cũng chỉ ngồi nhìn, ngồi mát ăn bát vàng. Bây giờ có được linh năng màu đỏ, mấy người bọn họ cũng không còn yếu nữa, nên dần dần di chuyển quanh hồ.

Ngô Bình cũng không hạn chế bọn họ nữa mà tiếp tục đi vào hướng giữa hồ. Bạch Chỉ Dung nói với anh, càng vào sâu trong hồ thì sinh vật càng mạnh hơn nữa, thế nhưng bọn nó lại sống sâu dưới đáy hồ, sẽ không trồi lên trên bờ.

Lần này, Ngô Bình đã học được cách ngụy trang, anh khởi động linh năng màu đỏ, biến thành một con cá vừa béo vừa ngụ, dài hơn năm mét, từ từ bơi vẽ phía giữa hồ.

Khi đến giữa hồ, anh từ từ bơi xuống dưới, được khoảng mấy trăm mét thì anh lập tức nhìn thấy có một con giao long dài mấy chục mét đang bơi tới.

Con giao long này toàn thân màu bạch ngọc, bộ râu của nó hài đến một mét, đôi mắt to như một cái đèn lồ ng, phát ra ánh sáng màu xanh.

Khí tức của con bạch giao này rất mạnh mẽ, nhìn thấy con cá lớn do Ngô Bình biến thành, trông anh rất ngon miệng, nó lập tức bơi lại chỗ này, cái miệng lớn mở ra, muốn nuốt Ngô Bình.

Ngay lúc giao long vừa đến gần, con cá do Ngô Bình biến thành lập tức to lên gấp mười lần, con cá mở miệng ra hút vào, lập tức hút cả bạch giao vào bên rong bụng, cũng thi triển năng lực cướp đoạt!

Năng lực của quyền binh, đã là thủ đoạn của cường giả Tẽ Thiên Cảnh, con giao long này tuy là bá chủ trong hồ cũng không có cách nào phản kháng. Nhưng chỉ một lát sau nó lập tức trở nên vô cùng suy yếu, linh năng màu xanh lơ trong cơ thể lần lượt trào ra.

Chỉ qua vài phút sau, con cá lớn phun ra một ít cặn xương và vật chất màu đen, anh hoàn toàn tước đoạt đi năng lượng và sinh mệnh của con bạch giao!

Linh năng màu xanh lơ còn cao cấp hơn linh năng màu đỏ một chút, hơn nữa con giao long này vô cùng mạnh mẽ, là một trong những bá chủ bên trong hồ. Nuốt nó, một phần của thập ngũ trọng cấm của Ngô Bình dần hiện ra! 

Sau khi nuốt bạch giao, Ngô Bình tiếp tục hóa thành một con cá lớn ngốc nghếch, từ từ du đãng ở trong nước.

Chờ đến khi anh hoàn toàn tiêu hóa được năng lực của bạch giao, thì lại xuất hiện một con cá sấu cực lớn.

Trong hồ này, có đủ các loại cá, có giao có cá sấu, Ngô Bình đã hiểu rõ, ở kỷ nguyên này có rất nhiều sinh linh, tất nhiên những sinh vật tồn tại ở thời đại này cũng đã tồn tại trong thời đại trước. Chỉ là không biết những sinh vật này có quan hệ với cá sấu và giao ở trong thời đại của anh hay không?

Con cá sấu này dài ba mươi bảy mét, nó nhanh chóng phát hiện ra Ngô Bình, lập tức xông đến muốn ăn thịt anh!

Ngô Bình chuẩn bị lặp lại kế hoạch cũ của mình, nuốt chửng con cá sấu trong một lần. Nhưng ngay khi con cá sấu cách anh được hơn mười mét thì giống như nó đã cảm nhận được cái gì, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Ngô Bình mắng một tiếng, lập tức chạy đuổi theo.

Vì thế, dưới hồ xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị, một con cá mè hoa dài vài mét truy đuổi một con cá sấu lớn, bá chủ trong hồ! 

Chung quy Ngô Bình vẫn nhanh hơn một chút, vừa đuổi theo cá sấu vừa há cá miệng rộng ra, một hơi đã nuốt chửng con cá sấu vào trong bụng, chỉ hai phút đã tiêu hóa hoàn toàn!

Trong khoảnh khắc nuốt con cá sấu vào, sâu bên rong linh hồn của Ngô Bình lập tức sinh ra cảm giác đói khát mãnh liệt, giống như anh đã đói bụng đến mấy trăm triệu năm!

Thế nhưng loại cảm giác này chỉ đột nhiên lóe lên rồi biến mất, cảm giác ăn uống no say lập tức lấp đây ý thức của anh.

Năng lượng của con cá sấu còn nhiều hơn so với giao long, trong một khoảng thời gian ngắn, thập ngũ trọng cấm đã hoàn thành được một phần ba!

Cứ như vậy, Ngô Bình hóa thân thành kẻ săn mồi đi đuổi giết khắp đáy hồ, Sau khi đuổi giết được năm bá chủ trong hồ, cấm kỵ tối cao thập ngũ trọng cấm của anh cuối cùng cũng đã hoàn thành!

Thập ngũ trọng cấm thật ra đã thoát khỏi phạm trù cấm kỵ tối cao, chỉ là có rất ít người biết được thập ngũ trọng cấm hay những cấm kỵ cao hơn có hình thái như thế nào, cho nên gọi chung là cấm kỵ tối cao.

Trọng cấm vừa được hình thành, Ngô Bình lập tức có được một loại năng lực mới, động sát! Có được loại năng lực này là có thế nhìn thấu được thủ đoạn của đối thủ, tìm ra nhược điểm, gi ết chết đối phương trong một đòn!

Có được thập ngũ trọng cấm, Ngô Bình biết đã đến thời điểm sử dụng Thập Đồ. Thập Đồ là pháp bảo kỷ nguyên, anh có được thập ngũ trọng cấm nhưng chỉ có thể phát huy được một phần sức mạnh của Thập Đồi Tuy rằng chỉ có một phần, nhưng như vậy cũng đủ để chém giết cường giả Tẽ Thiên Cảnh!

Từ trong cấm kỵ môn anh gọi Thập Đồ ra.

Thập Đồ cảm nhận được khí tức cấm kỵ cường đại từ Ngô Bình, nó vô cùng vui vẻ: "Chúc mừng chủ nhân đã tấn chức thập ngũ trọng cấm!"

Ngô Bình nói: "Thập Đồ, chúng ta đang ở trong mảnh vỡ kỷ nguyên, tiếp theo cần người cùng tác chiến với ta.”

Thập Đồ cực kỳ phấn khích: “Bên trong mảnh vỡ kỷ nguyên à? Hay lắm! Năm đó ta cũng từng tới nơi này, nhưng đã phải chịu thiệt rất nhiều. Chủ nhân, ta biết được mấy chỗ, nơi đó tuy là nguy hiểm nhưng lại có truyền thừa cực kỳ quý báo!”

Ánh mắt Ngô Bình sáng lên: "Ồ, người từng tới à? Được lắm, một lát nữa ngươi dẫn đường!”

'Sau đó, anh trở lại bờ, bốn người Bạch Chỉ Dung vẫn đang đợi anh. Từ lúc anh đi vào trong hồ đến bây giờ đã là một ngày một đêm!

Bạch Chỉ Dung nhẹ nhàng thở ra, trước đây cô còn có hơi lo lẳng nhưng bây giờ đã lộ ra nụ cười tươi: “Công tử, tôi biết anh sẽ không sao mà”

Hơn một ngày, bốn người bọn họ cũng không ở không, mà đi bắt giết không ít sinh vật trong hồ, thu hoạch cũng kha khá.

Ngô Bình gật đầu: “Xem ra mọi người đều có thu hoạch, sau này đã có thể tự bảo vệ mình. Tiếp theo, mấy người có thể tự mình hành động. Tôi muốn đi một nơi vô cùng nguy hiểm, không thể đưa mấy người theo được”

Bạch Chỉ Dung không bỏ cuộc, nói: “Công tử, tôi không sợ nguy hiểm”

Ngô Bình lắc đầu: "Một mình tôi còn có thể trốn, nếu như đưa mọi người theo tôi sợ không thể chăm sóc chu toàn được. Bốn người đừng tách nhau ra, hành sự cẩn thận. Lấy năng lực hiện tại của các người, việc sinh tồn không phải là vấn đề”

La Cảnh Kỳ ôm quyền nói: "Lý huynh, mấy ngày nay được sự bảo vệ của huynh, thực lực của bọn tôi đều được tăng lên đáng kế. Xin yên tâm, bọn tôi sẽ bảo vệ tốt bản thân.”





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK