Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2222

Anh nhìn lên, bầu trời màu vàng nhạt và cao vô cùng. Mặt đất của quảng trường được lát bằng gạch kim loại, nếu nhìn kỹ sẽ thấy mỗi viên gạch đều là một tấm bùa, vô số gạch bùa được kết hợp với nhau tạo thành một trận bùa siêu cấp.

Trên quảng trường, có một trăm lẻ tám cây cột kim loại cực lớn, mỗi cây cột đều là trung tâm của trận pháp bùa chú, chúng được tạo thành từ hàng ngàn lá bùa mạnh mẽ.

Nhìn thấy cảnh này, Ngô Bình sững sờ, nhân vật cỡ nào mà có thể thiết kế một trận pháp bùa chú phức tạp, tinh vi với quy mô lớn như vậy? Hơn nữa, nơi đây chẳng phải là kho báu sao? Bảo bối đâu rôi?

Đúng lúc này, một giọng nói của cậu bé vang lên trên quảng trường, giọng điệu giễu cợt: “Xem đi, lại có thêm một tên ngốc nữa tới”.

Sau đó là tiếng cười của một bé gái: “Tiểu Kiếm, có lẽ anh ta thông minh hơn người trước đó”.

Cậu bé khịt mũi: “Chúng ta ở đây đã vô số năm cũng chưa từng gặp qua người nào thông minh, đây nhất định là một tên ngốc. Tiểu Băng, tớ cá là anh ta không trụ nổi trăm hơi”.

Một trăm hơi nghĩa là một trăm hơi thở. Ngô Bình nghe thấy hai giọng nói này thì thấy rất khó hiểu, lớn tiếng hỏi: “Ai?”

Cậu nhóc tên Tiểu Kiếm nở một nụ cười quái dị: “Đồ ngốc, anh hiểu tôi đang nói gì chứ?”

Ngô Bình: “Nếu so tiên văn thì cách phát âm của tôi tốt hơn của nhóc đấy”.

Tiểu Kiếm tức giận nói: “Được lắm, anh dám cười tôi, tôi sẽ cho anh biết tay!”

Vừa dứt lời, bảy viên gạch bùa dưới đất phát sáng, trên mặt đất xuất hiện một người làm bằng giấy, nó chắp tay với Ngô Bình như đang thách thức anh.

Tiểu Kiếm nói: “Khách sáo làm gì, đánh anh ta đi!”

Người giấy di chuyển đột ngột, mỗi động tác nhanh như tia chớp, tao nhã và nhanh nhẹn, quyền pháp của nó cực kỳ cao minh. Nếu Ngô Bình không phải Võ Quân, anh thậm chí có thể không đỡ nổi đòn đầu tiên.

“Ầm ầm!”

Hai người thoáng cái đã đánh hai chưởng, đấm ba quyền. Ngô Bình cảm thấy rằng người giấy rất mạnh mẽ, ít nhất là mạnh bằng một nửa anh, điều này khiến anh rất ngạc nhiên.

Sau khi ra tay, Ngô Bình biết rằng mình không thể chiến đấu với nó nên ngay lập tức sử dụng tuyệt kỹ của mình và bẻ gãy cánh tay của người giấy.

Sau khi người giấy bị gãy tay, nó sững người ở đó. Sau vài giây, nó biến thành một đống giấy và rơi xuống đất.

Tiểu Vũ: “Wow! Tiểu Kiếm ơi, anh ấy đánh thắng rối bùa rồi!”

Tiểu Kiếm rất không phục: “Con rối bùa này quá yếu, để tớ đổi cái mạnh hơn”.

Tiểu Vũ: “Tiểu Kiếm, không phải cậu nói chỉ cần có thể đánh bại con rối liền có cơ hội sao?”

Tiểu Kiếm có vẻ rất không biết xấu hổ, cậu bé khịt mũi: “Bây giờ tớ đổi ý rồi.”

Dứt lời, trên mặt đất, hai mươi tám viên gạch bùa sáng lên, lại xuất hiện một người giấy. Người giấy này rõ ràng cao hơn, nó cao năm mét, có ba đầu sáu tay, mỗi tay cầm một vũ khí bằng giấy.

Tiểu Vũ kêu lên: “Tiểu Kiếm, tớ cảm thấy cậu đang bắt nạt người ta quá đáng!”

Tiểu Kiếm khịt mũi: “Nếu anh ta có thể đánh bại con rối sáu tay, tớ sẽ để anh ta vào ‘vườn bùa’ để chọn bùa”.

Người giấy sáu tay lao tới, sáu vũ khí kết hợp lại tấn công một cách kỳ diệu, cực kỳ mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK