Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1124

Đoàn Long lắc đầu: “Không thể nào, Trương Nguyên Cổ đang giữ một vật rất quan trọng, mười tu sĩ Địa Tiên cũng không có giá trị bằng. Cấp trên nhất định sẽ đồng ý với mọi yêu cầu của ông ta, bao gồm cả việc hi sinh Diệp Thiên Tông”.

Tăng nhân: “Thật đáng tiếc, Diệp Thiên Tông vốn có cơ hội đột phá lên cảnh giới Địa Tiên mà”.

Đoàn Long cười lạnh: “Diệp Thiên Tông quá ngu xuẩn, kể cả lần này có thoát chết thì vẫn còn nhiều lần khác nữa”.

Tăng nhân: “Cấp trên làm vậy, khó tránh khiến người ta oán trách”.

Đoàn Long: “Phải chấp nhận thôi”.

Lúc này, Ngô Bình bảo Nghiêm Gia Câu lái xe nhanh hết sức có thể, anh nghĩ Đoàn Long không nghe máy của mình, khả năng cao là không muốn tiết lộ chuyện này. Xem ra anh phải tự nghĩ cách thôi.

Loáng cái, chiếc xe đã đi tới Thạch Thành, anh gọi ngay cho Diệp Thiên Tông, nhưng không có ai nghe máy, mãi ba cuộc sau thì ông ấy mới nghe.

“Sư đệ, cậu đến rồi à?”

Ngô Bình: “Vâng, em đến rồi, anh ở đâu để em đến?”

Diệp Thiên Tông: “Ừ, để anh gửi địa chỉ cho. Trước khi trời tối, anh sẽ gặp cậu. Giờ anh còn phải xử lý chút việc đã”.

Ngô Bình: “Sư huynh, anh không lừa em chứ? Có chuyện gì rồi đúng không? Không thì tại sao anh lại điều nhị sư huynh đi?”

Diệp Thiên Tông cười nói: “Sư đệ, cậu lo nghĩ nhiều rồi. Nhị sư huynh cậu có nhiệm vụ thật mà, sao anh phải cố tình gì chứ? Tuy chuyện lần này hơi phức tạp, nhưng cũng chỉ là nhường lại quyền lực thôi, không có gì to tát đâu”.

Ngô Bình nói: “Sư huynh, anh phải tin em, dù có chuyện gì xảy ra, em cũng đứng về phe anh”.

Diệp Thiên Tông cười lớn nói: “Có một sư đệ như cậu đúng là phúc lớn trong đời anh. Sư đệ, anh không yên tâm về Diệp Huyền, nó đang ở chỗ cậu nên cậu hãy trông chừng hộ anh”.

Ngô Bình: “Sư huynh, Diệp Huyền có tư chất rất tốt, không tới một năm nữa, em sẽ giúp cậu ấy trở thành cao thủ cảnh giới Tiên Thiên”.

Diệp Thiên Tông: “Thật không? Thế thì tốt quá rồi, đến lúc đó, anh sẽ cảm ơn cậu thật hậu hĩnh. Thôi, anh đang bận, tối gặp rồi nói chuyện tiếp”.

Diệp Thiên Tông lại ngắt máy, sau đó gửi một tin nhắn định vị đến.

Nhóm Ngô Bình lái xe đến một ngôi nhà ở ngoại ô Thạch Thành, một ông lão hơn 60 tuổi ra đón: “Chào cậu, tôi phụng mệnh lão gia chờ cậu ở đây”.

Ngô Bình không biết người này: “Ông là quản gia của sư huynh à?”

Ông lão gật đầu: “Vâng, tôi là Lưu Thành, tôi đã đi theo lão gia 50 năm rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Quản gia Lưu, phiền ông rồi, sư huynh tôi có dặn gì không?”

Ông lão nói: “Lão gia không dặn gì ạ, chỉ bảo tôi tiếp đãi cậu cẩn thận”.

Ngô Bình không hỏi gì nữa rồi đi vào nhà, căn nhà này rất đẹp, đồ đạc bên trong đều rất cổ kính.

Nhóm Ngô Bình đi vào phòng khách ngồi, Lưu Thành đi pha trà rồi nói: “Mời cậu uống trà”.

Ngô Bình không có tâm trạng uống nên hỏi: “Lưu Thành, ông là quản gia của nhà họ Diệp cơ mà, sao lại đến đây?”

Lưu Thành đáp: “Là lão gia gọi tôi đến, còn cụ thể có việc gì thì tôi không rõ”.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK