Lăng mộ của các hoàng đế thời xưa thường phải tập hợp sức mạnh của cả quốc gia và mất hàng chục năm để hoàn thành. Cách cục phong thuỷ tối cao mà Ngô Bình muốn tạo bây giờ tốn kém không thua gì hoàng đế thời cổ đại!
Lý Vân Đẩu gật đầu: “Được. Hôm nay ông sẽ bắt tay vào thực hiện”.
Ngô Bình nói: “Ông nội, cháu đã biết ai đang đối phó nhà họ Lý rồi. Mọi chuyện tiếp theo cứ giao cho cháu, ông không cần làm gì nữa đâu ạ. Khi nào trở về, cháu sẽ chuyển một trăm tỷ đô cho ông. Khoản tiền này chủ yếu dùng để mua đất và cải tạo núi, cũng là phí bảo dưỡng sau này”.
Advertisement
Lý Vân Đẩu cười khổ: “Bỏ ra một trăm tỷ đô chỉ để xây nghĩa trang. Cũng chỉ có cháu mới làm được chuyện như vậy thôi”.
Lý Vân Đẩu cho người sửa chữa lại mộ, đồng thời bảo cấp dưới lo liệu chuyện mua đất.
Advertisement
Ngô Bình sai Ảnh và Viêm Dương bảo vệ Lý Vân Đẩu. Anh phải đi một vòng quanh mấy ngọn núi và vẽ bản đồ quy hoạch trước.
Bận rộn suốt nửa ngày, trời đã sập tối tự khi nào. Trong biệt thự ở Nam Đô, đám người Nghiêm Kim Lương vẫn đang đợi tin. Họ biết Lý Vân Đẩu đã về Vân Đông, chờ nhà họ Lý phản kích nhưng nửa ngày rồi mà vẫn chẳng thấy gì.
Có kẻ cười bảo: “Nhà họ Lý đúng là miệng hùm gan sứa. Mộ tổ tiên bị đào lên mà cũng chẳng dám hó hé gì. Ha ha, xem ra chúng ta đề cao nhà họ Lý rồi”.
Nghiêm Kim Lương biết rõ nhà họ Lý không phải gia tộc bình thường, bèn bảo: “Chờ thêm đi. Trước mười hai giờ đêm mà nhà họ Lý vẫn không có hành động gì thì chúng ta sẽ chủ động tấn công”.
Tất nhiên Ngô Bình cũng không rỗi rãi. Chẳng mấy chốc, anh đã có được danh sách những kẻ tham gia hành động đối phó nhà họ Lý và thế lực đứng sau bọn họ.
Lúc hoàng hôn, anh đã đến mộ tổ tiên nhà họ Nghiêm. Mộ tổ tiên của họ cũng là đất vàng phong thuỷ, chỉ kém nhà họ Lý một chút.
Một tổ tiên nhà họ Nghiêm nằm trên một ngọn núi nhỏ ở nông thôn, có người trông coi. Dưới núi có một căn nhà nhỏ, có mười mấy người sống ở đó. Bọn họ phụ trách quản lý nghĩa trang nhà họ Nghiêm, dọn cỏ và cắt tỉa cây theo định kỳ. Đến ngày cúng thì phụ trách tiếp đón khách viếng thăm.
Lúc này, trước căn nhà ấy có một người đang ngơ ngác nhìn lên núi. Người này trông thấy một cái bóng màu đen đang lăn trên núi, cây cối đều bị tàn phá, phát ra một tiếng động rất lớn và có cả tiếng rồng kêu.
“Người đâu, mau đến đây!”, người đó hét lên,
Nghe tiếng gọi, mọi người lập tức nhìn lên núi, nhưng chẳng ai dám lên đó cả. Không ai biết rốt cuộc thứ đó là yêu ma gì! Thế là có người gọi điện cho Nghiêm Kim Lương.
Lúc này, Ngô Bình đang đứng chắp tay, chỉ huy Lý Dư đào mộ tổ tiên nhà họ Nghiêm. Con thuồng luồng này có sức mạnh vô biên, chỉ cần quét qua mảnh đất này một lần, mọi thứ đã bị huỷ hoại.
Vài phút sau, anh nhẹ nhàng nói: “Được rồi, nhà tiếp theo!”
Nghiêm Kim Lương không cần chờ đến mười hai giờ đã nhận được tin xấu, mộ tổ tiên nhà họ Nghiêm bị phá rồi! Phá sạch sẽ, cách cục phong thuỷ cũng bị huỷ hoại hết, hài cốt bị vứt khắp nơi.
Nghiêm Kim Lương không ngờ nhà họ Lý lại trả thù quyết liệt đến vậy, còn triệt để hơn cả gã! Gã giận run người, rống lên: “Nhà họ Lý khốn kiếp!”
Sau đó, những người khác lần lượt nhận được điện thoại của người trong tộc, mộ tổ tiên của nhà nào cũng bị đào lên và phá sạch!
“Chết tiệt! Nhà họ Lý to gan thật đấy, dám đánh trả chúng ta cùng lúc!”
“Giết! Tôi muốn giết sạch người nhà họ Lý, không chừa một ai!”
“Lập tức huy động toàn bộ lực lượng, diệt sạch nhà họ Lý!”
Danh Sách Chương: