Ngô Bình: “Bạch xà tu luyện vạn năm ư? Siêu đấy!”
Vân Tịch: “Khi tôi còn nhỏ, đã từng được nó cứu mạng nên chúng tôi thân nhau lắm”.
Ngô Bình: “Vân Tịch, tôi đóng giả Liễu Thiên Lang, không biết Tiêu Thị có phát hiện ra không nhỉ?”
Vân Tịch: “Chắc không, họ không dám đến nhà họ Lang hỏi đâu”.
Advertisement
Ngô Bình: “Thế thì tốt, giờ lão tổ sắp khôi phục tu vi rồi, đến lúc đó Vân Thị nhà cô sẽ an toàn”.
Ngoài Hỉ Bảo ra thì không còn ai khác nên Vân Tịch nói: “Cảm ơn ông xã nhé!”
Advertisement
Ngô Bình cười nói: “Đùa chứ, màn cướp dâu quá là kích thích luôn”.
Vân Tịch đỏ mặt nói: “Lão tổ từng bảo muốn ghán chúng ta cho nhau”.
Ngô Bình gãi đầu: “Đi theo tôi, cô không thấy tủi thân chứ!”
Vân Tịch: “Anh giỏi thế thì sao tôi thấy tủi thân được”.
Ngô Bình: “Nhưng tôi đã có người phụ nữ khác rồi”.
Vân Tịch: “Người giỏi giang như anh có nhiều vợ cũng là chuyện bình thường”.
Vân Tịch sinh ra ở Thái Thanh Tiên Cảnh, đàn ông ở đó được phép lấy nhiều vợ nên cô ấy không bài xích chuyện này.
Ngô Bình thở dài nói: “Được rồi”.
Vân Tịch mỉm cười rồi ngồi lên chân Ngô Bình, sau đó ôm cổ anh nói: “Chồng, em còn nhiều chuyện chưa kể hco anh, sau này em sẽ kể dần cho anh nghe nhé”.
Ngô Bình chớp chớp mắt: “Mai này mới kể à? Thế chúng ta bắt đầu thôi”.
Anh ôm Vân Tịch rồi đè cô ấy dưới thân.
Hỉ Bảo thấy thế thì nhảy dựng lên kéo tóc Ngô Bình, vì thằng bé tưởng họ sắp đánh nhau.
Ngô Bình tức giận mắng: “Hỉ Bảo, về phòng ngủ đi”.
Hỉ Bảo ngoan ngoãn về phòng ngay.
Sau một đêm chinh chiến trường kỳ, khi trời hửng sáng, Vân Tịch đã phải buông vũ khí đầu hàng rồi nằm bẹp trên giường.
Còn Ngô Bình thì dẫn Hỉ Bảo đi chơi.
Anh ở lại phủ Tử Long ba ngày, sau đó dặn nhóm Vân Tịch chăm sóc cho Bảo Hỉ rồi về Thiên Kinh.
Có một sát tinh ở Thiên Kinh, một lão anh hùng không sống được bao lâu nữa, anh phải về kéo dài tuổi thọ cho người này! Sau đó khống chế tà ma Trấn Bắc Vương.
Tổng bộ Thiên Long tại Thiên Kinh.
Ngô Bình lượn quanh tổng bộ một vòng thì thấy không có chuyện gì, vì thế buổi sáng anh chỉ dẫn cho Diệp Huyền thêm một chút rồi buổi chiều đến nhà vị tướng quân kia.
Vị tướng quân này tên là Sở Thắng Thiên, hiện đang sống một mình trong căn biệt thự trên đỉnh núi ở phía Tây Thiên Kinh. Lúc Ngô Bình xuất hiện ở chân núi, đã có hai người chặn anh lại, một người nói: “Xin dừng bước”.
Danh Sách Chương: