Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1194

Ngô Bình cười đáp: “Vậy thì quá tốt rồi, mong lệnh chủ sau này chiếu cố tiểu nhân”.

Đường Băng Vân lườm anh một cái, đáp: “Giờ anh đã là cao thủ nhân tiên. Nếu ở trong Đường Môn cũng sẽ được coi là cao thủ, con đường phía trước vô cùng rộng mở. Em nghĩ đây có lẽ cũng là mục đích chính khi ông nội bảo anh kết hôn với em. Ông hy vọng sẽ có một làn gió mới xuất hiện ở Đường Môn, giúp cho tổ chức không bị sa sút”.

Ngô Bình đưa tay ôm lấy chiếc eo nhỏ của Đường Băng Vân rồi dịu dàng nói: “Đường Môn ra sao, thực ra anh không quan tâm. Có điều, chỉ cần một ngày anh còn ở đây thì trong Đường Môn chắc chắn không ai dám bắt nạt em”.

Đường Băng Vân trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp. Người đàn ông trước mặt này cô từng vô cùng ghét bỏ, cho rằng ông nội mình gán ghép hồ đồ. Nhưng thời gian dài ở bên nhau, cô phát hiện mình đã thích anh từ lúc nào không hay.

Trong đại sảnh nhiều người như vậy nhưng Đường Băng Vân không hề ngại ngùng mà rúc vào lòng anh, trên gương mặt cô nở nụ cười mãn nguyện.

Đột nhiên, từ đám đông phía trước có một người thanh niên đang nhanh chóng rảo bước về phía họ. Ngô Bình vừa nhìn đã nhận ra người này chính là Bạch Diên Hi, con trai của Bạch Triển Kì.

Từ phía xa, Bạch Diên Hi đã khom lưng chào hỏi: “Anh Ngô, thật không ngờ lại gặp được anh ở đây”.

Ngô Bình ừm một tiếng đáp: “Hóa ra là Tiểu Bạch. Cậu đang có hứng thú với cô gái nào của Đường Môn vậy?”

Bạch Diên Hi cười hi hi đáp: “Thực không dám giấu gì anh, tôi và Đường Duyệt của Đường Môn tâm đầu ý hợp. Nay nhận được thiệp mời của Đường Môn nên tôi mới tới tìm cô ấy”.

Nói rồi anh ta lại nhìn sang Đường Băng Vân rồi chắp tay nói nhỏ: “Cô chủ Đường, lát nữa cô nhất định phải cẩn thận. Âu Dương Kim Tôn đã tới rồi!”

Nghe tới cái tên “Âu Dương Kim Tôn”, Đường Băng Vân không khỏi cau mày hỏi: “Anh ta cũng tới sao? Không sợ sẽ lại xung đột với Hoàng Phủ Thiên Quân hay sao?”

Bạch Diên Hi: “Thì đúng vậy. Hai người đó vừa gặp nhau là đã thấy ngứa mắt, thiếu chút nữa là đã đụng tay đụng chân rồi”.

Đường Băng Vân gật đầu: “Cảm ơn anh đã nhắc nhở”.

Bạch Diên Hi đáp: “Là việc nên làm thôi”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Hoàng Phủ Thiên Quân và Âu Dương Kim Tôn này xuất thân từ hai thế gia có truyền thống võ học phải không?”

Từ rất lâu trước đây, Diệp Thiên Tông từng nói với anh: trên giang hồ có hai thế gia võ học vô cùng mạnh. người đời gọi là Bắc Âu Dương, Nam Hoàng Phủ. Hai gia tộc này tuy không có nhiều người, Nhưng ai nấy đều có tu vi cực kỳ cao, vang danh khắp giang hồ. Nếu luận về địa vị trong giới võ lâm thì Đường Môn cũng không thể so sánh với hai thế gia võ học này.

Đường Băng vân gật đầu: “Không sai, hai người này đến từ hai gia tộc Âu Dương và Hoàng Phủ. Hơn nữa, họ đều là thế tử của dòng tộc đó”.

Thế tử bình thường là để chỉ những người có quyền thừa kế của một gia tộc, thường là con của vợ cả.

Ngô Bình cau mày nói: “Có thể khiến hai thế tử của hai thế gia võ học cùng lúc xuất hiện thế này thì có lẽ chỉ Đường Băng Vân em mới làm được”.

Bạch Diên Hi đáp: “Không sai, hai vị thiếu gia này đều đến đây vì cô chủ Đường”.

Đường Băng Vân hừ lạnh: “Tôi đã có bạn trai rồi, lẽ nào bọn họ không biết hay sao?”

Bạch Diên Hi: “Là thế tử của hai thế gia võ học lâu đời, bọn họ vô cùng kiêu ngạo, chỉ sợ sẽ không coi anh Ngô ra gì”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK