Trong lúc ba cô gái đang trò chuyện thì Ngô Bình đã tiến vào trong Động Thiên Linh Bảo. Động Thiên này khá giống Động Thiên Thanh Linh, nhưng nơi này thuộc quyền sở hữu của Nguyệt Thị nên rất yên tĩnh và không hề đông đúc.
Ngô Bình tìm một hang động rồi bắt đầu lĩnh ngộ Thiên Thượng Tam Kiếm.
Ba đường kiếm đã bị vỏ kiếm phong ấn, anh thi triển pháp. lực thì vỏ kiếm đã rung lên rồi băn 12 đường kiếm ra, chúng chính là Thiên Hạ Cửu Kiếm và Thiên Thượng Tam Kiếm. 12 đường kiếm uốn lượn trên không và giao hoà với nhau.
Khi ở vũ trụ Chấn Đán, Ngô Bình từng lĩnh ngộ Vô Thượng Kiếm Đạo nên không còn xa lạ gì với kiếm đạo nữa. Vạn vật trên đời đều từ một đạo mà ra, nhưng sát quan sát nửa tiếng, Ngô Bình phát hiện Thiên Thượng Tam Kiếm và Thiên Hạ Cửu Kiếm có điểm khác biệt.
Thiên Thượng Tam Kiếm ẩn chứa ý nghĩa của vạn vật tam sinh, muốn lĩnh ngộ được chúng thì không thể lĩnh ngộ riêng biệt từng cái mà buộc phải lĩnh ngộ được hết.
Sau một hồi đắn đó, Ngô Bình đã khởi động khả năng nhìn xuyên thấu và đã thấy được quy luật của ba đường kiếm này giấu một đạo lý huyền diệu. Ngay sau đó, anh đã sáng mắt lên nói: “Ra là vậy”.
Sau đó, anh thi triển thần niệm và mô phỏng lại ba đường kiếm này, chúng bắt đầu múa lượn trong thức hải của anh. Một lát sau, Ngô Bình như có điều suy ngẫm nói: “Thiên 'Thượng Tam Kiếm không phải chỉ trên trời, mà là tinh thần, vì thế ba đường kiếm này là kiếm tinh thần”.
Sau khi hiểu được điều này, tốc độ lĩnh ngộ của anh đã nhanh hơn. Chẳng mấy chốc, xung quanh bí thần của anh đã xuất hiện ba đường kiếm một đỏ, một lam và một vàng. Ba đường kiếm này tương ứng với ba đường kiếm trên đỉnh đầu anh. Ngô Bình động tinh thần, đường kiếm trên không đã rơi xuống tay anh và hoá thành ba thanh kiếm nhỏ, đó chính là thực thể của Thiên Thượng Tam Kiếm.
Hiểu được Thiên Thượng Tam Kiếm rồi thì Thiên Hạ Cửu Kiếm không còn khó với Ngô Bình nữa, Tam Kiếm là tinh thần của Cửu Kiếm, Thiên Hạ Cửu Kiếm đại diện cho kiếm pháp của thế giới thật nên so ra không khó như Thiên Thượng Tam Kiếm.
Nửa tiếng sau, trong cơ thể Ngô Bình đã có thêm chín đường kiếm hoà cùng Thiên Hạ Cửu Kiếm. Anh động tinh thần một cái, chín đường kiếm đã kết thành một sát trận tuyệt thế có uy lực vô cùng mạnh mẽ. Tạm thời tu vi của anh chưa đủ cao để phát huy hết uy lực của Thiên Hạ Cửu Kiếm, muốn làm được điều ấy thì tu vi phải đến cảnh giới Thần Thông hậu kỳ.
Sau khi lĩnh ngộ thành công, anh đã rời khỏi Động Thiên. Lúc này đã là sáng sớm ngày hôm sau, ba cô gái vẫn
đang ngồi gần đó. Thấy Ngô Bình đi ra, cả ba đều đứng dậy rồi hỏi: “Công tử có thu hoạch gì không?”
Ngô Bình mỉm cười đáp: “Tôi khá may nên đã lĩnh ngộ được Thiên Hạ Cửu Kiếm”.
Lý Thuần Như mừng rỡ: “Lĩnh ngộ được Thiên Hạ Cửu Kiếm ư? Tốt quá rồi!"
Nguyệt Thanh Ảnh cười hỏi: “Còn Thiên Thượng Tam Kiếm thì sao?”
Ngô Bình: “Tôi không chắc đã lĩnh ngộ được chưa, vì Thiên Thượng Tam Kiếm là kiếm tâm linh, kiếm tinh thần”.
Lý Thuần Như: “Công tử có thể thi triển một chút được không?”
Ngô Bình vung tay phải lên, ba thanh kiếm nhỏ bay ra rồi hợp nhất làm một trên cao, sau đó hoá thành một đường kiếm vô hình rồi biến mất trước mặt mọi người. Ngay sau đó, Lý Thuần Như chợt thấy thần hồn của mình nư bị một luồng sức mạnh khủng khiếp khoá chặt khiến cô ấy không thể cử động.
Ngay sau đó, cảm giác ấy đã biến mất, kiếm khí xuất hiện trở lại và lại biến thành ba thanh kiếm nhỏ.
Lý Thuần Như nhìn ba thanh kiếm ấy rồi vui phát khóc. nói: “Công tử, anh đã lĩnh ngộ được Thiên Thượng Tam Kiếm rồi”.
Ngô Bình: “Lý cô nương, tôi có thể truyền thụ lại cho cô. Thật ra lĩnh ngộ Thiên Thượng Tam Kiếm xong, có hay không ba đường kiếm này cũng được”.
“Nhưng chúng thuộc về công tử Lý Thuần Như: “Không còn ai trên đời có được chúng nữa”.
Ngô Bình sững người: “Thiên Thượng Tam Kiếm là bảo bối của Tiên Kiếm Môn, tôi không lấy được”.
Lý Thuần Như: “Công tử vừa nói lĩnh ngộ xong rồi thì chúng có hay không cũng được ư”.
Danh Sách Chương: