Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2529

Khi ấy, có rất nhiều người theo đuổi Sanamoba, cô ấy thấy phiền nên đã bế quan tu hành ở Nhân giới. Cứ thế, thực lực của cô ấy tăng nhanh chóng mặt, đã tu hành Nhẫn Đạo dưới sự dẫn dắt của Ninh Nhẫn hoàng.

Bây giờ, cô ấy đã là một trong các Nhẫn hoàng ở Nhẫn giới và có địa bàn của mình. Vì mới đến nên thường bị một nhẫn hoàng khác có tên Gôt chơi xấu, vì thế hai bên thường xuyên xảy ra xung đột.

Chất độc của Sanamoba cũng có liên quan đến trận chiến với nhẫn hoàng Goto kia.

Ngô Bình nghe xong thì thờ ơ nói: “Cô ta được như ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì”.

Hanami: “Vì cô ấy quá xinh nên từng có nhiều nhân hoàng có ý với cô ấy, vị nhẫn hoàng Goto kia là một trong số đó”.

Ngô Bình: “Hanami, các nhẫn hoàng có địa bàn cố định như ở Địa Tiên Giới không?”

Hanami: “Cũng tương tự thế, các nhẫn hoàng đều có địa bàn riêng của mình. Nhưng họ chỉ chiếm một phần rất nhỏ của Nhẫn Giới thôi. Hầu hết đất đai ở Nhẫn Giới đều vô chủ”.

Ngô Bình hỏi: “Tại sao?”

Hanami: “Vì ở đây có nhiều bẫy và sát trận, đến nhẫn hoàng cũng không dám tiến vào”.

Ngô Bình nổi hứng nói: “Tại sao lại có bẫy và sát trận?”

Hanami: “Có một truyền thuyết kể là thuở ban sơ, thật ra Nhẫn Giới là một nơi sinh sống của các gia tộc cổ. Sau này, các gia tộc ấy đều bị truy sát. Để tự bảo vệ mình, ho đã thiết kế nhiều bẫy và sát trận ở đây. Chỉ có người của họ mới bình an thông qua được thôi, ngoài ra đều sẽ chết hết”.

Ngô Bình: “Các gia tộc cổ ấy còn không?”

Hanami: “Họ từng xuất hiện vài lần, nhờ có chỉ dẫn của họ mà truyền thừa Nhẫn Đạo của Đông Doanh mới có quy mô phát triển như hiện nay”.

Ngô Bình: “Vậy là vẫn còn các gia tộc cổ ấy, nhưng họ ít khi lộ diện”.

Hanami: “Chắc vậy, cho nên so về quy mô thì Nhẫn Giới không thể bì với Côn Luân được”.

Bọn họ trò chuyện thêm một lúc thì Sanamoba mang dược liệu vào. Ngô Bình đi vào một phòng khác để luyện thuốc, một lát sau anh đã mang một bát thuốc ra.

Anh cho Sanamoba uống một phần ba bát thốc, sau đó đổ một phần ba vào thùng gỗ đầy nước rồi bảo cô ấy ngồi vào bên trong.

Sanamoba cảm thấy toàn thân vô cùng ngứa ngáy, nhưng Ngô Bình không cho cô ấy cử động nên cô ấy đành cắn răng chịu.

Sau đó, Ngô Bình quay lại phòng luyện thuốc, làn da của cô gái bị rữa ra rất nhiều, muốn hồi phục lại bình thường thì cần dùng thêm thuốc khác.

Sau khi ngâm thuốc một ngày, sáng hôm sau, Sanamoba không còn thấy ngứa nữa, nhưng da bắt đầu chảy máu rất đau đớn.

Ngô Bình để thuốc bôi lên bàn rồi nói với Hanami và Shimizu: “Lấy thuốc này bôi khắp người cô ấy, cả da đầu nữa. Bôi xong thì cô ấy phải đứng yên trên mặt đất bất động ba ngày”.

Sanamoba cảm thấy mình đang hồi phục nên rất mừng, cô ấy dặn thuộc hạ phải tiếp đãi nhóm Ngô Bình thật tốt trong lúc mình không tiện ra ngoài, đồng thời phải đáp ứng hết mọi yêu cầu của anh.

Ngô Bình ra ngoài rồi nói với Hanami: “Anh muốn đến nơi có bẫy”.

Hanami Tsukihime giật mình: “Anh Huyền Bình, ở đó nguy hiểm lắm, anh đừng mạo hiểm”.

Ngô Bình biết cô ấy lo lắng nên cười nói: “Em yên tâm, anh đảm bảo mình sẽ an toàn trở về”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK