Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2406

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Chuyện này đơn giản, tôi có thể cho cô làm một chức vụ trong Thiên Long. Đương nhiên, thi thoảng cô cũng phải lộ diện, nhưng đừng để ai phát hiện ra”.

Cô gái: “Được, anh định lấy gì để thế chấp đây?”

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi lấy một viên Long Môn Đan ra: “Viên đan dược này có thể giúp tu sĩ đột phá lên cảnh giới Long Môn, đủ chưa?”

Cô gái thấy thế thì sáng mắt lên nói: “Rồi”.

Cô ấy cất đan dược đi, Ngô Bình hỏi tiếp: “Cô tên là gì?”

Cô gái: “Tử Phi”.

Ngô Bình: “Tử Phi, cô đến Thiên Kinh nhận chức đi, giờ tôi còn việc phải làm nên không đi cùng được”.

Tử Phi lườm anh: “Anh định đá tôi đi à? Giờ tôi đang rảnh, anh đi đâu, tôi theo đấy”.

Ngô Bình thở dài: “Tuỳ cô”.

Khi trò chuyện, Ngô Bình đã âm thầm quan sát Tử Phi thì biết cô ấy rất mạnh, là một cưởng giả cảnh giới Địa Tiên rồi. Không chỉ vậy, cô ấy cũng đã mở truyền thừa huyết mạch, hơn nữa trên người còn có bảo bối lợi hại. Tất cả những thứ đó khiến anh không dám sơ suất, càng không dám đắc tội với cô ấy.

Tử Phi đeo tai nghe lên rồi vừa nghe nhạc vừa hát theo trông rất ngây ngô, ai mà ngờ cô ấy là một vị Chân Quân cơ chứ?

Tàu hoả đến chân núi Thái Hành, hai người xuống tàu, Ngô Bình tiếp tục đi tìm nhân sâm. Theo ghi chép thì anh sẽ tìm được 20 củ nhân sâm khá tốt ở đây,

Tử Phi ban đầu chỉ đi theo anh, nhưng sau đó thì bắt đầu làu bàu: “Anh là người chuyên đào sâm à?”

Ngô Bình: “Tôi đi tìm sâm theo một ghi chép của người đào sâm thôi”.

Tử Phi: “Anh còn tìm bao lâu nữa?”

Ngô Bình cố ý nói: “Nửa năm”.

Anh vừa nói dứt câu, Tử Phi đã bay lên cao rồi biến mất dạng.

Ngô Bình thở phào một hơi rồi lẩm bẩm: “Trút được gánh nặng”.

Sau đó, anh lại đến các ngọn núi khác, cuối cùng đã tìm được hơn trăm củ sâm núi.

Lấy được sâm rồi thì anh về nhà ngay, sau đó gọi người mang sâm đi trồng ở vườn hoa sau nhà. Tiếp đó, anh lấy Hoa Thiên Hồn ra rồi bắt đầy luyện chế dược tính của chúng.

Hoa Thiên Hồn có hai loại dược tính, một là kịch độc, đến Tiên Thiên ăn phải cũng chết ngay, đã thế chất độc còn không màu không mùi, rất khó phân biệt.

Thứ hai là dược tính tăng độ kết hợp giữa con người và giới tự nhiên, đó là bảo dược mà các dược sư cần nhất.

Nhưng với Ngô Bình mà nói thì chất kịch độc của hoa cũng rất quý. Anh là một dược sư trình độ cao nên có thể lấy được cả hai dược tính của loài hoa này. Dược tính tốt có thể phối hợp làm trận pháp, tu sĩ Thiên Tiên sa vào cũng chết ngay.

Anh mất nhiều giờ để lấy các dược tính ra rồi bỏ vào dược đỉnh để sau này sử sụng.

Mấy ngày sau đó, anh tiếp tục tu luyện Man Vương Công và Lưu Tinh Quyền. Anh đã luyện vào cấp rồi, nhưng mới ở cấp một. Theo mức độ tinh tiến của hai công pháp thì Ngô Bình sẽ lần lượt đột phá lên cấp hai, cấp ba rồi cấp mười.

Ngoài ra, Ngô Bình cũng đang nâng cao Đồ Long Thất Thức của Như Lai Thần Công. Trước kia, anh đã ngưng luyện công pháp này thành một môn pháp thuật, nếu tiến bộ tiếp thì sẽ trở thành một môn thần thông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK