Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1075

Nhi trưởng lão cười nói: “Băng Vân thật may mắn!”

Đường Băng Vân: “Nhị trưởng lão, ông đến có việc gì thế?”

Nhị trưởng lão thở dài: “Mọi người đã nghe chuyện Phí Liêm kể rồi đấy, Băng Vân, theo luật thì cô tạm thời phải từ chức lệnh chủ để chờ điều tra, chúng tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô”.

Đường Băng Vân cười lạnh: “Nhị trưởng lão, ý của ông là nếu sau này lại có chuyện tương tự xảy ra, không cần biết có bằng chứng hay không, người bị tình nghi đều phải từ chức ư?”

Nhị trưởng lão cau mày nói: “Băng Vân, luật là luật, không được thắc mắc!”

Đường Băng Vân lạnh lùng nói: “Là ông nội cho tôi ngồi vào vị trí này nên chỉ có ông mới bắt tôi từ chức được”.

Nhị trưởng lão nhăn mặt lại: “Băng Vân, cô định chống đối với cả môn phái à?”

Đường Băng Vân cười lạnh: “Nhị trưởng lão, ông chưa đại diện cho cả Đường Môn được đâu! Trên ông còn đại trưởng lão nữa”.

Nhị trưởng lão lạnh mặt, bắt đầu nổi giận nói: “Đừng nói là cô tườn khối thần nhỏ bé này có thể khiêu chiến được tôi nhé!”

Đường Băng Vân lấy một tấm lệnh bài ra rồi nói: “Lệnh bài của môn chủ đây, nếu ông muốn nói chuyện quy tắc với tôi thì mau tuân thủ quy tắc đi. Quy tắc của Đường Môn là ai có lệnh bài sẽ có quyền như môn chủ”.

Nhị trưởng lão biến sắc mặt, rõ ràng ông ấy đang rất ngạc nhiên: “Môn chủ đưa lệnh bài cho cô ư?”

Đường Băng Vân: “Đúng, giờ tôi lệnh cho ông về Đường Môn ngay, không được hỏi thêm bất kỳ chuyện gì của Cảng Thành nữa”.

Nhị trưởng lão thở dài một hơi rồi nói: “Băng Vân, sao cô không thức thời chút nào vậy. Nếu giờ cô tránh thủ rút lui thì còn giữ được thân mình, không thì có hối cũng không kịp đâu”.

Đường Băng Vân: “Đó là việc của tôi, không phiền ông phải lo!”

Nhị trưởng lão nhìn sang Ngô Bình rồi nói: “Có câu quân tử phòng thân, mong hai người tự bảo vệ được mình!”, dứt lời, ông ấy quay người bỏ đi, những người đi cũng cũng lui ra hết.

Mọi người ở đây đều trợn mắt há miệng, họ không ngờ sự việc lại chuyển biến như vậy.

Đường Băng Vân cao giọng nói: “Từ giờ trở đi, Ngô Bình là ti mệnh, các người phải tuyệt đối nghe lệnh của anh ấy”.

“Vâng!”, Phí Liêm và tất cả mọi người đều đồng thanh trả lời.

Đường Băng Vân nhìn sang người thanh niên đeo kính rồi nói: “Hàn Kỳ, Đường Dung chết rồi, tôi cho anh một ngày để giao nộp hết tài sản của nhà họ Hàn. Nếu anh dám ăn bớt dù chỉ một đồng, tôi sẽ giết anh ngay”.

“Vâng, tôi sẽ làm ngay”, Hàn Kỳ vừa lau mồ hôi lạnh vừa gật đầu như gà mổ thóc.

Đường Băng Vân nói: “Quản sự, ông dẫn người đi theo Hàn Kỳ để xử lý cho xong vụ này đi”.

“Vâng”, quản sự bước ra rồi nhận lệnh.

Hàn Kỳ đi rồi, các thành viên khác của Thiên Sát ở Cảng Thành mới tới, Ngô Bình là ti mệnh nên cần nắm rõ tình hình của mỗi người.

Anh đến phòng làm việc, sau đó gọi tên từng người theo danh sách. Ai giữ chức vụ cao thì anh hỏi nhiều, thấp thì hỏi ít.

246 người lần lượt vào nói chuyện với anh, mỗi người từ ba đến năm phút, sau khi anh gặp gỡ hết mọi người xong thì đã hơn tám giờ tối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK