'Tâm trạng thái hậu có vẻ không tệ, nói: “Đan này, có giá trị dược liệu rất cao, dùng nó để luyện đan có thể tạo ra hiệu quả không tưởng tượng. được”.
Quan điểm này lại trùng với quan điểm của Ngô Bình, cậu ồ một tiếng, hỏi: “Xem ra thái hậu có quen biết một vị luyện đan sư rất lợi hại”.
"Thái hậu lại không muốn nói nhiều, cô ta đưa một túi chứa đồ cho Ngô Bình, bên trong có đủ ba mươi triệu tiền Đại Đạo.
Ngô Bình bất giác thầm kinh ngạc, trên người người phụ nữ này lại mang theo ít nhất ba mươi triệu tiền Đại Đạo, cô ta có bao nhiêu tiền vậy?
Giao dịch thành công, sau đó thái hậu rời Lâm phủ, Lâm Kiếm Phong còn muốn giữ Ngô Bình lại một lúc, nhưng Ngô Bình nói có chuyện, sau đó cũng rời khỏi nhà họ Lâm, quay về biệt thự trên núi.
Trải qua mấy ngày tích góp, cậu tích lũy nhiều dùng từ từ, cuối cùng vào nửa đêm cậu lại đột phá, mở ra thần cung thứ hai!
Sau khi mở thần cung thứ hai, cậu đã dốc toàn lực nuôi dưỡng thần cung, chuẩn bị trấn áp. thai ngọc.
Lúc trước, khi cậu mở thần cung thứ nhất thì đã đưa mặt nạ trấn áp bên trong, có được ba loại năng lực mặt nạ, khống chế không gian, lời nguyền, tuyệt sát, ba phương pháp này đều là át chủ bài của cậu, uy lực cực kỳ lớn.
Bây giờ cậu có được thần cung thứ hai, lại có thể một quân át chủ bài!
Mấy ngày sau đó, ngày nào Ngô Bình cũng đi tới đi lui giữa trường học và biệt thự trên núi, ban ngày đi thi, buổi tối ăn cơm.
Biệt thự trên núi cũng trở thành nơi tụ tập với bạn bè của Ngô Bình, Mộc Băng Thiền, Y My cũng đều dời đến đây ở. Biệt thự trên núi có rất nhiều phòng, mọi người hoàn toàn có thể ở lại được.
Đúng lúc Ngô Bình cũng nhờ Mộc Băng Thiền chỉ dạy một vài kinh nghiệm tu hành kiếp trước của cô ấy, trong mấy ngày này, Mộc Băng Thiền viết ra không ít tuyệt học Thánh Cổ Đại Trận đỉnh cao nhất, thần thông và rất nhiều bí pháp luyện tập cảnh giới nhỏ cho Ngô Bình.
Chớp mắt đã ba ngày trôi qua, buổi chiều Ngô Bình hoàn thành bài thi cuối cùng. Trong lúc đó, cậu đã hoàn thành thần cung thứ hai, thành công trấn áp thai ngọc bên trong.
Khi thai ngọc bị trấn áp, sức mạnh của Ngô Bình bắt đầu tiến vào thai ngọc không ngừng, cho dù căn cơ cậu thâm sâu thì chẳng mấy chốc đã trở nên trống rỗng, cả người gần như suy yếu.
Hết cách, cậu chỉ đành lấy đan dược đã luyện chế lúc trước, cũng mặc kệ quý giá thế nào, trực tiếp nhét vào miệng. Thậm chí cậu còn lấy. mấy thứ quý giá như Thần Lộ, Hồn Tinh ra, uống từng ngụm lớn Thần Lộ, hấp thụ luyện hóa Hồn Tỉnh.
Cậu hấp thụ năng lượng như vậy mới miễn cưỡng theo kịp tốc độ hấp thu năng lượng của thai ngọc. Giây phút này, sâu trong linh hồn cậu, có cảm giác đói khát rất dữ dội. Cảm giác này, cảm giác đói khát này so với cảm giác đói của người thường còn mãnh liệt gấp chục nghìn lần, khiến thân thể cậu run rẩy, bên trong linh hồn cảm thấy suy yếu và đau đớn.
“Cứ tiếp tục như vậy, thể nào mình cũng bị ăn đến nghèo thôi, xem ra mình phải quay về Kiếm Các một chuyến, tìm sư tôn xin tài nguyên!”
Thanh Ngưu bảo vệ ở bên cạnh, anh ta nói: “Cậu Ngô, thứ này không phải chuyện nhỏ, một khi luyện hóa hoàn toàn, chắc chẳn sẽ trở thành bí thần mạnh nhất!”
Ngô Bình: “Không cho nó ăn no, thậm chí tôi còn không thể tu luyện được”.
Vì vậy, sáng sớm hôm sau, cậu tự mình đến Kiếm Các.
Trong Kiếm Các, ba vị kiếm lão đang uống trà trò chuyện với một người phụ nữ xinh đẹp. Từ sau khi Ngô Bình lĩnh ngộ được Vô Thượng Kiếm Khúc, mấy người họ hoàn toàn không còn áp lực, tâm tình rất thoải mái, người cũng nhàn nhã hơn hẳn.
Ngô Bình đột nhiên quay về, Thẩm Huyền Tông cười hỏi: “Đồ nhi, có chuyện gì mà hoảng hốt như vậy, chắc không phải lại bị nữ đệ tử vây quanh đâu nhỉ?”
Ngô Bình không có tâm trạng cười đùa, nói: “Sư tôn, trong thần cung con có trấn áp một thứ, tiêu hao rất nhiều, hiện tại con không còn gì để ăn được nữa”.
Thẩm Huyền Tông cảm thấy vô cùng kỳ lạ, ông ta đi đến, vươn tay ấn vào đầu Ngô Bình, chỉ thoáng cảm nhận, gương mặt chợt kinh ngạc, hỏi: “Đây là vật gì?”
Ngô Bình: “Thiên Địa Linh Đan, sở hữu sức mạnh cấm ky”.
Danh Sách Chương: