Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hồng Chiến đáp: “Sư thúc tổ không biết cũng phải thôi, ngày trước khi Tiêu Cục mới thành lập, tầm ảnh hưởng còn hạn chế. Mãi đến sau này, có môt người họ Mã tới tìm sư phụ, đồng ý bỏ tiền ra mua cổ phần thì Tiêu Cục mới phất lên được”.  

 

Ngô Bình nghe thấy nhà họ Mã thì hỏi: “Mã Thị ở Tây Bắc à?”  

 

Hồng Chiến gật đầu: “Vâng, nếu thế lực của họ đứng thứ hai ở Tây Bắc thì không ai dám nhận thứ nhất. Có nhà họ hậu thuẫn thì Tiêu Cục phía Bắc mới phát triển nhanh chóng, sau đó cứ thế lớn mạnh lên”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Nhà họ Mã chiếm bao nhiêu cổ phần?”  

 

“70 phần trăm ạ”, Hồng Chiến đáp: “Vì thế, trả hoa hồng cho họ xong rồi trừ cả vốn đi nữa thì sư phụ cũng không còn lại bao nhiêu nữa”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Đành chịu thôi, Tiêu Cục mượn lực nhà họ thì mới phát triển được mà, Lý Long Thần nắm được 30 phần trăm cổ phần là khá lắm rồi”.  

 

Hồng Chiến: “Sư phụ cũng bảo thế ạ, nhưng gần một năm nay nhà họ Mã đã đến tìm sư phụ hai lần, họ muốn mua nốt cổ phần của người, nhưng sư phụ không đồng ý, hình như nhà họ Mã đang bực mình”.  

 

Ngô Bình: “Họ đã chiếm 70 phần trăm cổ phần rồi còn chưa đủ hay sao mà còn đòi mua nốt?”  

 

Hồng Chiến: “Đệ tử nghe sư phụ nói là nhà họ Mã đã đổi chủ, chủ cũ bị bệnh nặng sắp qua đời, chủ mới lên thay là cháu trai của chủ cũ”.  

 

Ngô Bình: “Đổi người quản lý nên đổi chính sách cũng phải, nhưng họ làm vậy thì hơi khó chấp nhận”.  

 

Hồng Chiến: “Vâng, sư phụ mất ngủ cả đêm. Người bảo nếu người đồng ý thì công sức bao năm lại thành làm lợi cho người khác. Còn không đồng ý thì chắc chắn nhà họ Mã sẽ gây khó dễ. Hôm nay họ lại đến kiểm tra sổ sách chắc chắn lại muốn sinh sự”.  

 

Ngô Bình cười lạnh nói: “Nhà họ Mã là thế lực lớn nhất ở Tây Bắc, nhưng chúng ta cũng không yếu thế đâu”.  

 

Bọn họ đang trò chuyện thì Lý Long Thần quay lại, ông ấy có vẻ nhăn nhó, nhưng vẫn gượng cười nâng ly với Ngô Bình.  

 

Ngô Bình: “Long Thần, có chuyện gì à?”  

 

Lý Long Thần thở dài nói: “Đệ tử không dám khiến sư thúc bận tâm về chuyện vụn vặt này, nhưng không ngờ nhà họ Mã lại đến đúng lúc sư thúc ở đây”.  

 

Ngô Bình: “Tôi đã biết chuyện rồi, họ lại đến vì muốn lấy nốt 30 phần trăm cổ phần của ông phải không?”  

 

Lý Long Thần gật đầu: “Vâng. Tuy họ không nói hẳn ra, nhưng đệ tử biết nhà họ chuẩn bị chèn ép mình. Bãn nãy, họ dẫn một đống người đến kiểm tra sổ sách rồi bảo có vấn đề, năm nay phải nộp lãi cho họ cao hơn. Đúng là nực cười, họ đòi tăng số lãi còn nhiều hơn số tiền đệ tử nhận được, vậy đệ tử biết đào đâu ra?”  

 

Ngô Bình nhìn ông ấy: “Ông định thế nào?’  

 

Lý Long Thần lại thờ dài: “Cùng lắm thì đệ tử bán nốt cổ phần cho họ, từ nay ai làm việc nấy”.  

 

Ngô Bình: “Long Thần, ông đừng chùn bước, phải tranh đến cùng. Nếu nhà họ Mã ý thế hiếp người, tôi sẽ ra mặt cho ông”.  

 

Lý Long Thần cảm kích nói: “Sư thúc, không cần đâu ạ, đây là chuyện nhỏ”.  

 

Ngô Bình: “Nhỏ cái gì? 30 phần trăm cổ phần là rất nhiều đấy, thà mua rượu về uống chứ không thể cho kẻ khác được”.  

 

Lý Long Thần cười trừ: “Sư thúc, danh tiếng của Tây Bắc Vương ai nghe cũng phải khiếp đảm, nếu không phải bất đắc dĩ, đệ tử không muốn đối đầu với họ”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK