Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình vung tay lên, nhân viên của anh đều khoẻ trở lại, anh nhìn tu sĩ mặt đem rồi bình tĩnh hỏi: “Tại sao anh lại phá cửa của tôi?”

Tu sĩ mặt đen cười lạnh nói: “Cậu to gan đấy, dám bán đan dược ở địa bàn của chúng tôi! Có biết tôi là ai không hả?”

Ngô Bình hỏi: “Anh là ai?”

Người đó căm phẫn nói: “Có biết Vạn Cổ Đan Lâu không?”

Ngô Bình: “À, ra là người của Vạn Cổ Đan Lâu. Chúng ta cùng ngành mà sao anh lại phá cửa hàng của tôi. Anh làm thế này là mất lịch sự lắm đấy”.

Tu sĩ mặt đen cười lạnh nói: “Phá cửa hàng của cậu còn là nhẹ đấy, hôm nay tôi sẽ đánh chết cậu luôn”.

Ngô Bình chớp mắt nói: “Anh định đánh chết tôi à?”

Tu sĩ mặt đen hừ lạnh nói: “Nhưng nể tình cậu cũng là một thầy luyện đan nên tôi cho cậu một cơ hội. Nếu cậu chịu đến Vạn Cổ Đan Lâu làm việc thì tôi sẽ tha mạng cho cậu”.

Ngô Bình hỏi: “Nếu tôi từ chối thì sao?”

“Từ chối?”, tu sĩ mặt đen nhướn mày nói: “Thì chết!”

Ngô Bình thở dài nói: “Anh phá cửa hàng của tôi rồi còn đòi giết tôi, các người thật vô lý, Tiên Giới không có vương pháp à?”

Tu sĩ mặt đen nghe thấy thế thì cười phá lên rồi nói: “Vương pháp ư? Để tôi nói cho cậu biết chúng tôi chính là vương pháp ở thành Tử Tinh này. Tôi cho cậu năm phút để suy nghĩ, một là đi theo chúng tôi, hai là chết!”

Ngô Bình thờ ơ nói: “Khỏi phải nghĩ, tôi không đi đâu”.

Tu sĩ mặt đen nổi sát ý: “Thế thì chết đi!”

Hắn vung tay phải lên, một con hoả xà màu tím bay về phía Ngô Bình. Nó chính là đan hoả để luyện đan nên có thể thiêu cháy vạn vật nên có uy lực rất mạnh.

Song, Ngô Bình chỉ thổi một cái là con hoả xà tịt lửa ngay, anh tiến lên, tu sĩ mặt đen đã bị một luồng sức mạnh đè mạnh, tu sĩ mặt đen đã bị một luồng sức mạnh đè mạnh xuống đỉnh đầu.

Phập!

Luồng sức mạnh ấy đã đè bẹp hắn thành cái bánh rán, bốn Thần Tiên khác đi cùng thấy thế thì sợ mất mật rồi chạy biến mất.

Ngô Bình không đuổi theo mà lẩm bẩm: “Các người phá cửa hàng của tôi thì tôi sẽ san bằng đan lâu của các người”, nói rồi, anh đứng dậy đi ra ngoài cửa hàng rồi đến Vạn Cổ Đan Lâu.

Ngô Bình bay lên cao và nhanh chóng tìm thấy một đan lâu, sau đó chộp tay về phía đó, một chưởng ấn khổng lồ đã ụp xuống đỉnh lâu, một tiếng động lớn vang lên, đan lâu sụp đổ, các tu sĩ chạy ra ngoài rồi kinh ngạc nhìn lên trời.

“Ai dám động vào Vạn Cổ Đan Lâu của ta”, đúng lúc này, có một người gào lên, một Đạo Quân bay vút lên cao, sau đó tiến gần về phía Ngô Bình.

Đạo Quân này có mái tóc bạc và mặc đồ màu tím, gương mặt trông rất trẻ trung, hắn ta trừng mắt lườm Ngô Bình: “Tiểu tử, ai cho cậu to gan thế hả?”

Ngô Bình: “Các người đã phá hỏng cửa của cửa hàng tôi, nên tôi sẽ san bằng nơi này”.

“Chết tiệt!”, người đó điểm một ngón tay về phía Ngô Bình, một tia sét đánh về phía mi tâm của anh, đây chính là lôi thuật.

Song tia sét này vừa đến gần Ngô Bình thì đã tắt điện ngay, anh cười khẩy một tiếng rồi búng ngón tay, một ti sét màu tím đã phản công lại người đàn ông.

Đạo Quân thấy người mình tê dại, sau đó hét lên đau đớn và ngã từ trên cao xuống. Mọi người vội vàng ra xem thì thấy linh đài của hắn ta đã bị sét đánh vỡ tan, tu vi toàn thân cũng bị phế bỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK