Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nữ đệ tử nói: “Chưởng môn, thế thì sau này mình không cần tu luyện nữa, mà chỉ cần hầu hạ hoàng đế Thiên Võ thật tốt thôi ạ?”  

 

Đinh Nhu lườm cô gái kia: “Nói gì thế, chúng ta cảm kích bệ hạ là chuyện đương nhiên, nhưng không phải là kiểu báo đáp đó”.  

 

Thấy Đinh Nhu nổi giận, Ly Mộng tiên tử cười nói: “Đinh Nhu, con phải làm việc quan trọng nhất đấy. Lát nữa Lý công tử đến, ta sẽ nói trực tiếp với công tử xem có thể phong cho con một chức quý phi được không. Nếu không được thì làm phi tần bình thường cũng được”.  

 

Advertisement

Đinh Nhu thở dài nói: “Giờ anh ấy như người trời, còn bọn con chỉ như lũ kiến hôi dưới đất, sao anh ấy ưng ý được ạ?”  

 

Ly Mộng tiên tử: “Đừng coi thường bản thân, con là đệ tử xinh đẹp nhất của môn phái, thừa sức làm một phi tần bình thường. Chỉ cần con có thể vào được hậu cung của cậu ấy thì sau này môn phái của chúng ta sẽ bao trọn vị trí cung nữ trong cung rồi”.  

 

Advertisement

Có đệ tử không hiểu nên hỏi: “Môn chủ, làm phi tử thì con hiểu, nhưng bảo bọn con làm cung nữ thì là sao ạ?”  

 

Ly Mộng tiên tử: “Ngốc lắm, trong cung làm gì có ai tầm thường, các con chỉ cần hầu hạ tốt một vị công tử nào đó là sau này có thể lên như diều gặp gió rồi. Đến lúc đó, chỉ cần các con nói một câu là Ngọc Nữ Môn ở đây sẽ được hưởng lợi rồi”.  

 

Các đệ tử đều đã hiểu ra và gật đầu.  

 

Đúng lúc này, có người vào báo: “Môn chủ, hoàng đế Thiên Võ đến rồi ạ”.  

 

Ly Mộng tiên tử vội vàng ra nghênh đón. Lần trước khi đến đây, Ngô Bình chỉ là một thiên kiêu có tu vi không cao, nhưng giờ thì anh đã như thần linh trên trời rồi.  

 

Anh vừa đáp xuống thì môn chủ của Ngọc Nữ Môn là Ly Mộng tiên tử đã dẫn các đệ tử ra tận ngoài cửa nghênh đón, sau đó còn hành đại lễ và quỳ xuống đất.  

 

“Dân nữ dẫn các đệ tử của Ngọc Nữ Môn tham kiến đại đế Thiên Võ!”  

 

Ngô Bình vội đỡ bà ấy dậy rồi cười nói: “Tiên tử đừng khác sáo, chúng ta là bạn cũ rồi nên không cần hành lễ đâu”.  

 

Ly Mộng tiên tử rất vui: “Bệ hạ, làm thế sao được ạ, mời điện hạ vào trong”.  

 

Ngô Bình được các nữ đệ tử vây quanh như các vì sao quanh mặt trăng, sau đó tất cả cùng đi vào đại điện. Đinh Nhu đứng một bên rồi nhìn anh với ánh mắt phức tạp. Lúc trước, tu vi của cô ấy cũng không kém Ngô Bình là bao, nhưng giờ thì hai người cách nhau xa tít tắp rồi.  

 

Ngô Bình hỏi: “Tiên tử, Đinh Nhu, gần đây Ngọc Nữ Môn có gặp chuyện gì không?”  

 

Ly Mộng tiên tử gật đầu với Đinh Nhu, cô ấy nói: “Bệ hạ, nhờ chuyện lần trước nên các thế lực xung quanh đây không còn dám làm quấy nhiễu chúng tôi nữa. Tất cả là nhờ phúc của bệ hạ”.  

 

Ngô Bình: “Chúng ta là bạn nên tôi giúp mọi người cũng là chuyện bình thường”.  

 

Mọi người đều vỗ tay.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK