Trương Ngạo Nhiên đứng bật dậy, sau khi nhìn thấy ba cái đầu trên mặt đất, ông ta lạnh giọng ni âu to gan quá đấy! Dám tiêu diệt nhà họ Hồng”.
Lúc này, Trương phu nhân đã lao từ phía sau ra, khi nhìn thấy mấy cái đầu đó, bà ta bật khóc nức nở: “Đại ca, bối”
Trương Ngạo Nhiên là một người cực kỳ thông minh, ông †a lập tức đoán được một là thực lực của Ngô Bình đã tăng lên rất nhiều, hai là anh có một chỗ dựa vững chắc, không thì không thể tiêu diệt nhà họ Hồng dễ dàng như thế được. Tuy nhà họ Hồng không bằng Ngạo Thế Đan Tông, nhưng không phải ai muốn diệt cả tộc cũng được.
Ngô Bình: “Nhà họ to gan dám có ý đồ xấu với gia đình tôi, vậy nên tôi phải ra tay trước để xử lý”.
Trương phu nhân chỉ vào Ngô Bình rồi mắng: “Ngạo Nhiên, mau giết nó đi để báo thù cho người nhà của tôi”.
Trương Ngạo Nhiên hít sâu một hơi, sau đó lườm vợ mình rồi nói: “Im miệng! Chưa đến lượt bà lên tiếng ở đây đâu!”.
Dứt lời, ông ta nhìn snag Ngô Bình rồi nghiêm giọng hỏi: “Thầy Ngô, giờ cậu muốn sao?”
Ngô Bình lườm ông ta: “Câu này phải để tôi hỏi mới đúng chứ? Giờ Ngạo Thế Đan Tông các ông muốn gì?”
Trương Ngạo Nhiên trầm mặc một lát rồi nói: “Thầy Ngô, tốt xấu gì cậu cũng từng là một thành viên của Ngạo Thế Đan Tông, hơn nữa chúng ta cũng không có thâm thù gì. Tôi nghĩ không cần thiết đến mức không đội trời chung đúng không?”.
Ngô Bình cười mỉa: “Sao giờ ông lại nói vậy? Ban nãy ông còn đòi xử lý tôi cơ mà”.
Trương Ngạo Nhiên bình thản nói: “Trước khác, giờ khác. Trước kia, tôi đã đánh giá thấp cậu. Giờ tôi thu lại lời nói đó, sau này cậu có thể tuỳ ý luyện chế đan dược, Ngạo Thế Đan Tông tuyệt đối không can thiệp”.
Trương phu nhân vừa nghe thấy thế thì tức giận nói: “Không được! Phải giết nó để trả thù cho người nhà tôi”.
Trương Ngạo Nhiên cau mày nói: “Bà lui ra đi!”
Trương phu nhân oán hận nhìn Ngô Bình rồi nói: “Tôi sẽ không tha cho cậu đâu, cậu và người nhà của cậu cứ chờ mà bồi táng đi”.
Bà ta vừa nói dứt câu thì có một luồng sát quang bay tới, nó tiến tới gần Trương phu nhân rồi chém đầu bà ta xuống. Sau đó tia sát quang đã bay lại về tay Ngô Bình, còn thi thể của Trương phu nhân thì ngã xuống đất.
Trương Ngạo Nhiên vừa tức vừa giận: “To gan!”, sau đó ông ta tung một sát quang về phía Ngô Bình.
Ngô Bình bình thản vung tay lên, tia sáng quang bị anh bắt tay lên. Sau đó, anh lấy Kiếm Hồ ra, các đường kiếm nhỏ bay lên cao rồi lia về phía Trương Ngạo Nhiên. Ông ta sợ hãi lùi lại, nhưng mới lùi được mấy bước thì đã Ngô Bình đã xuất hiện ở phía sau rồi tung một cú đấm vào lưng.
Dẫu sao Trương Ngạo Nhiên cũng là cao thủ tầng thứ tư Đạo cảnh, ông ta hét lên một tiếng, một tấm lá chẵn xuất hiện sau lưng, mặt ngoài của lá chắn bắn ra mười mũi thương như những con rằn độc bò về phía Ngô Bình.
Phụt!
Song, Ngô Bình bất ngờ biến mất, một bàn tay khổng lồ. xuất hiện trên không rồi đánh vào ngực của Trương Ngạo Nhiên.
Danh Sách Chương: