Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3273

Chương 3273

Ngô Bình bay lên cao rồi hỏi: “Đánh luôn được chưa?”

Thạch Thanh: “Ra tay đi!”

Thạch Thanh vừa nói dứt câu thì thấy một đường kiếm loé lên, cực ít người tại đây có thế nhìn thấy đường kiếm ấy, vì nó quá nhanh.

Thậm chí Thạch Thanh còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị đường kiếm chém đứt đôi người.

Trong mắt hắn chứa đầy vẻ chấn động và không cam tâm, hắn có lực Thần Tiên nhưng chưa dùng tới thì đã chết rồi ư?

Uỳnh!

Ngay sau đó, Thạch Thanh bị chém đứt đôi người đã ngã xuống trong vũng máu.

Mọi người đều im phăng phắc, đến khi người Thạch Thanh nổ tung thì họ mới ý thức được là trận đấu còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc rồi.

Ngô Bình phủi tay rồi quay về chỗ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, anh nói: “Xin lỗi, quyền cước vô tình nên tôi lỡ giết người mất rồi”.

Mạc Liên Phong đứng bật dậy rồi lườm Ngô Bình với ánh mắt như muốn giết người.

Chưởng môn cũng kinh ngạc, ông ấy nhìn thấy rõ đường kiếm của Ngô Bình nên biết đường kiếm ấy rất đáng sợ, sao anh có thể luyện được?

Thượng Quan Tề Sinh cũng hết hồn hết vìa, ông ấy biết Ngô Bình rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này, phải biết rằng anh mới ở cảnh giới Địa Tiên Kết Thai thôi, trong khi Thạch Thanh hơn hai những hai cảnh giới lớn mà vẫn bị anh hạ trong một nốt nhạc! Đến thiên kiêu cũng không thể mạnh tới vậy được.

Mạc Liên Phong: “Cậu dám giết em vợ tôi, chịu chết đi!”

Mạc Liên Phong không cần biết lý lẽ gì hết mà ra tay luôn, một tia sáng bay về phía Ngô Bình, ẩn chứa trong đó là khí tức cực độc và tà, chỉ cần chạm vào nó thì thiên kiêu cũng bị phế.

Thượng Quan Tề Sinh vung tay lên, một màn sáng ngăn cách giữa hai người, tia sáng của Mạc Liên Phong chạm vào màn sáng đó thì đã hoá thành sương mù.

“Ông Mạc, Thạch Thanh là người khiêu chiến trước, hơn nữa chưởng môn cũng đã nói sống chết tự chịu, sao giờ ông lại ra tay với con rể tôi?”, ông ấy gào lên chất vấn.

Mạc Liên Phong thất bại nên phẫn hận nói: “Không giết nó thì tôi biết ăn nói sao với bên nhà vợ?”

Thượng Quan Tề Sinh cười lạnh nói: “Ông Mạc, nếu ông dám giết con rể tôi thì tôi thề nhất định sẽ giết thằng con riêng Mạc Thái của ông”.

Chuyện Mạc Liên Phong có con riêng thì ai cũng biết nhưng không dám nói ra, giờ Thượng Quan Tề Sinh nói to trước mặt bao người như vậy, hơn nữa còn lớn giọng uy hiếp nên khiến Mạc Liên Phong thấy khó xử, ông ta thở dài nói: “Thượng Quan Tề Sinh, ông dám đe doạ tôi à?”

Hiên Viên Tịch Cổ thấy bất ổn nên nói: “Thôi, ông Mạc, chuyện qua rồi, cái chết của Thạch Thanh không thể trách Trương Huyền Bình được”.

Mạc Liên Phong hừ mạnh một tiếng rồi không nói gì nữa.

Hiên Viên Tịch Cổ: “Mọi người đến đủ rồi đấy, bắt đầu thôi”.

Một trưởng lão bước ra rồi tuyên bố: “Cuộc thi Y Đạo chính thức bắt đầu, mời các thi sinh vào chỗ”.

Lập tức có hơn 200 người bước ra rồi tiến vào trung tâm của hội trường.

Ở đây có rất nhiều bàn, mỗi người một bàn nên ai nấy đều đi tìm chỗ của mình.

Trưởng lão kia nói: “Đầu tiên sẽ là phần trả lời câu hỏi, mỗi người sẽ nhận được đề thi khác nhau, nhưng độ khó thì tương đương, điểm tối đa của vòng này là 100, điểm số sẽ cộng vào điểm tổng sau bốn vòng thi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK