Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô Minh vô cùng tức giận, nói: “Tôi chỉ đang nghĩ cho anh thôi”.

Thầy luyện đan đó lạnh nhạt nói: “Tôi biết tôi cần thứ gì, hơn nữa có thể đi theo một bậc thầy luyện đan như công tử là vinh hạnh của tôi”.

Cô Minh sững sờ: “Anh nói anh ta là một bậc thầy luyện đan sao?”

Thầy luyện đan lạnh nhạt nói: “Tôi là đại sư luyện đan bốn sao, có thể ngửi thấy rất nhiều thứ mùi đan dược kỳ diệu trên người công tử đây, mỗi một loại đều khiến tôi như si như say. Vì thế tôi có thể đoán được, công tử nhất định đã từng luyện nhiều loại đan dược tuyệt diệu. Nếu không phải bậc thầy luyện đan thì sao có thể làm được điều này?”

Bốn người phía sau cô Minh hoàn toàn không tin, họ đều cười lạnh: “Có lẽ cậu ta chỉ là một tên tiểu nhị bán đan dược ở quầy đan dược, trên người dính một chút mùi đan dược mà thôi”.

Thầy luyện đan kia tỏ vẻ khinh miệt, nói: “Nếu không hiểu thì đừng nói lung tung. Mùi thế này phải xuất hiện khi vừa mới bắt đầu luyện đan. Đan dược mới luyện ra sẽ không có mùi thế này”.

Nói rồi hắn cúi người thật sâu trước Ngô Bình: “Xin công tử hãy cứu tôi”.

Ngô Bình hỏi: “Anh tên là gì?”

Thầy luyện đan: “Tại hạ tên Phong Cốc Gian”.

Ngô Bình: “Phong Cốc Gian? Phong Cốc hình như là họ của người Đông Doanh đúng không?”

Phong Cốc Gian vội nói: “Đúng vậy. Công tử từng đến Đông Doanh sao?”

Ngô Bình: “Trước kia từng đến. Phong Cốc Gian này, đúng là tôi có thể giúp anh, nhưng sau này anh phải đi theo tôi làm một thầy luyện đan. Tôi sẽ cho anh đan dược đặc chế, như thế thì khoảng mười năm đan độc của anh sẽ hết hoàn toàn”.

Phong Cốc Gian mừng rỡ: “Cảm ơn công tử! Sau này tôi sẽ là tùy tùng của công tử!”

Cô Minh thì lại cho rằng Ngô Bình đang lừa Phong Cốc Gian, cô ta tức giận nói: “Sao anh có thể lừa gạt một đại sư luyện đan bốn sao như thế!”

Ai ngờ La Khởi Vân nói: “Minh Lam, Lý công tử đang giúp hắn đấy”.

Liễu Chí Mưu: “Có tôi ở bên cạnh công tử rồi mà, còn cần một thầy luyện đan bốn sao nữa ư?”

Phong Cốc Gian nói: “Phải, công tử đúng là có thể giúp tôi. Cô Minh, cô đừng vô lễ với công tử”.

La Khởi Vân lắc đầu, nói: “Phong Cốc Gian, nếu anh cần sự giúp đỡ thì tôi có thể đi xin ông nội”.

Ông nội của La Khởi Vân là một Đan Vương tứ phẩm, có địa vị cực cao ở giới luyện đan.

Phong Cốc Gian không hề lung lay: “Tôi hiểu rõ tình hình của mình, không phải cứ là Đan Vương thì giải quyết được”.

Lúc này Ngô Bình đột nhiên giơ tay tóm lên đầu Phong Cốc Gian, một luồng sáng ngũ sắc bị anh tóm ra, phất một cái liền tiêu tan, biến mất tăm.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sững sờ, như thế là giải quyết đan độc rồi sao?

La Khởi Vân mỉm cười và nói: “Tôi không ngờ rằng Lý công tử không chỉ giỏi về trà đạo mà còn rất tinh thông về y học, thật đáng khâm phục!”

Minh Lam hừ lạnh: “Có lẽ anh ta chỉ tạm thời khiến hắn ngừng đau khổ, giống như vừa nãy anh ta làm vậy”.

Phong Cốc Gian nghiêm mặt nói: “Cô Minh, cô đừng nói vậy. Y thuật của Lý công tử rất phi thường, anh ấy đã loại bỏ tất cả đan độc tích tụ trong cơ thể tôi, tôi có thể cảm nhận được điều đó!”

Minh Lam hơi giật mình: “Loại bỏ hết? Vậy vì sao anh ta còn nói muốn anh hồi phục thông qua việc luyện đan? Như thế không phải rõ ràng là muốn anh luyện đan không công cho anh ta sao?”

Phong Cốc Gian lắc đầu liên tục: “Không phải vậy. Mặc dù Lý công tử đã giúp tôi loại bỏ đan độc, nhưng những năm qua đan độc đã gây ra tổn thương lớn cho cơ thể và thần hồn của tôi. Nếu tôi không điều trị nó kịp thời, e rằng sống không được bao lâu, Lý công tử bảo tôi luyện chế đan dược, thực ra đó chính là quá trình để chữa trị cho tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK