Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngô Bình dùng ấn Thiên Sát nên cơ thể bị suy nhược nặng, nhưng khi anh uống một viên Sinh Mệnh Đan thì nguyên khí lập tức được bổ sung đầy đủ, thế là anh lại dùng kéo Giảo Hồn, giết chết Ma Thần đó.  

 

Ma Thần bị thương nặng, thực lực không còn bao nhiêu nên bị cắt làm hai ngay.  

 

Kéo Giảo Hồn bay tới bay lui, cắt Ma Thần thành từng đoạn, chẳng bao lâu thì hắn ta đã không còn động đậy được nữa.                   

 

Advertisement

Lúc này, Viêm Dương ra tay, xông về trước, dùng da người tóm lấy từng khúc của Ma Thần, ném vào lò luyện Minh Thần mà Ngô Bình đã chuẩn bị từ trước.  

 

“Ầm”.  

 

Advertisement

Lò luyện Minh Thần rung lắc nhẹ, hơn hai nghìn viên Sinh Mệnh Đan văng ra như mưa, mắt Ngô Bình sáng rỡ, anh vội vàng bắt lấy.  

 

Aoki Shenba và Qủy Túc ở bên cạnh đều sợ đến ngây người, đứng im tại chỗ. Không ngờ Ma Thần lại bị giết, trời ơi, rốt cuộc anh là ai?  

 

Ngô Bình vung tay, kéo Giảo Hồn liền cắt Aoki Shenba làm hai, khiến ông ta chết ngay tại chỗ.  

 

Viêm Dương liền tóm lấy nguyên thần còn sót lại của ông ta, ném vào lò luyện Minh Thần, luyện thành ba mươi mấy viên Sinh Mệnh Đan.  

 

Qủy Túc hoảng sợ, run lên cầm cập.  

 

Ngô Bình nhìn gã ta cười: “Đừng sợ, tôi không giết ông. Nghiêm Kim Lương thuê ông giết người chắc cho ông không ít tiền nhỉ?”  

 

Qủy Túc quỳ xuống đất, run run nói: “Đúng vậy, đã đưa cho tôi sáu mươi tám tỷ đô”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Ông hãy chuyển số tiền này vào tài khoản tôi chỉ định, tôi sẽ tha chết cho ông”.  

 

Qủy Túc đâu dám từ chối, ngoan ngoãn gọi điện cho người chuyển tiền ngay.  

 

Chưa đầy mười phút, tiền được chia thành hơn mười nghìn khoản, lần lượt được chuyển đủ vào tài khoản.  

 

Ngô Bình mỉm cười, nói: “Ông hãy đến tìm Nghiêm Kim Lương, nói rằng phải thêm tiền. Nếu gã ta không thêm tiền thì các ông sẽ giết toàn bộ gia tộc của gã ta”.  

 

Qủy Túc lắp bắp hỏi: “Cần bao nhiêu?”  

 

Ngô Bình: “Đòi thêm năm mươi tỷ nữa. Dù gì thì cũng không bao nhiêu tiền”.  

 

Qủy Túc nói: “Được, tôi nhất định sẽ làm theo”.  

 

Ngô Bình: “Đừng nghĩ chuyện chạy trốn, tôi sẽ cho người giám sát ông”.  

 

Anh nói xong thì nói với Viêm Dương: “Ngươi đi theo ông ta”.  

 

Qủy Túc rời khỏi, gã ta đã kinh sợ, không dám dở trò gì mà đến tìm thẳng Nghiêm Kim Lương.  

 

Lúc này đám người Nghiêm Kim Lương đang chờ tin tức.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK