Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4282

Đang nói chuyện, trước mặt anh xuất hiện một quầy hàng có diện tích nhỏ. Chủ quầy bày ra một lượng lớn đan dược đã quá hạn, có một số kết cấu lỏng lẻo, một số viên thì có mùi lạ, một số viên đổi màu. Số đan dược quá hạn này đều được đặt trong lọ thuỷ tinh riêng.

Kẻ đến người đi, song rất ít người nán lại xem. Đan dược quá hạn chẳng có giá trị gì đối với họ.

Thế mà Ngô Bình lại đứng lại. Tuy số đan dược này đã quá hạn, nhưng vẫn còn lại một phần dược tính có ích. Có thể dùng những dược tính có ích này để luyện chế đan dược mới.

Anh hỏi: “Ông chủ, số đan dược quá hạn này bán thế nào?”

Chủ quầy là một tu sĩ trung niên. Ông ấy cười nói: “Anh cứ xem đi”.

Ngô Bình xem qua, có hơn một nghìn viên đan dược quá hạn, chúng đến từ những thời kỳ khác nhau, có đan dược bình thường, cũng có đan dược cực kỳ quý giá.

Anh nói: “Một triệu tiền Đạo một cân”.

Bán theo cân ư? Ông chủ do dự: “Cộng tất cả số đan dược này lại, cũng không quá ba mươi cân”.

Liễu Chí Mưu nói: “Ông chủ, cậu nhà tôi mua về làm phân bón, giá đề xuất này không hề thấp. Nếu ông chủ không đồng ý thì thôi vậy”.

Chủ quầy biết rõ đan dược quá hạn này rất khó bán, bèn nghiến răng bảo: “Một triệu một cân, bán hết cho anh!”

Cuối cùng, sau khi cân, tất cả đan dược cộng lại cũng chỉ hơn hai mươi tám cân. Ngô Bình trả hai mươi tám phẩy năm triệu tiền Đạo.

Sau khi mua đan dược quá hạn, Liễu Chí Mưu tò mò hỏi: “Cậu à, số đan dược này vẫn còn giá trị chứ?”

Liễu Chí Mưu cảm thấy đan dược quá hạn cùng lắm chỉ có một chút giá trị nghiên cứu, nhưng cũng không quá cần thiết.

Ngô Bình đáp: “Ừ. Tôi có thể chiết xuất một số dược tính trong số đan dược này, chẳng qua làm vậy hơi phiền phức”.

Liễu Chí Mưu nói: “Chiết xuất dược dính trực tiếp đúng là rất khó. Những dược tính này đều đã có chút thay đổi, còn dung hợp với dược tính khác, rất khó tách”.

Ngô Bình bảo: “Thật sự rất khó, nhưng nếu có cách làm đúng thì vẫn có thể trích xuất rất nhiều dược tính. Ví dụ như viên này”.

Anh lấy ra một viên đan dược đã vỡ vụn. Đan vỡ giống như miếng ngọc vậy, phát sáng lấp lánh.

“Trong đan dược này có một loại dược tính rất hiếm có. Tôi tìm kiếm loại dược tính này đã lâu. Nay đã có được, tôi có thể trích xuất nó ra rồi dùng để luyện chế đan dược phi phàm”.

Liễu Chí Mưu cười nói: “Thưa cậu, xem ra trong hơn một nghìn viên đan dược quá hạn này, chỉ có một số ít có giá trị”.

Ngô Bình gật đầu: “Không quá mười viên. Những viên khác mua về chỉ có thể vứt thôi”.

Sau khi mua xong đan dược quá hạn, phía trước họ đột nhiên có một đám người vây thành vòng tròn, hình như đang hóng chuyện gì đó. Liễu Chí Mưu cũng tiến đến nhìn vài cái rồi quay về báo cáo: “Thưa cậu, có một thầy luyện đan phát tác đan độc”.

Mỗi một thầy luyện đan, ít nhiều gì cũng sẽ nhiễm một số đan độc trong suốt cuộc đời. Sau khi luyện chế đan dược, thường thì thầy luyện đan nào cũng sẽ đích thân uống và trải nghiệm dược lực. Về lâu dài, khi đã uống đan dược quá nhiều, trong cơ thể sẽ tích tụ độc tố. Khi lượng độc tố đạt ngưỡng nhất định thì sẽ phát tác.

Chẳng hạn như thầy luyện đan trước mặt mọi người đang phát tác đan độc. Bình thường, thầy luyện đan phát tác đan độc đều là thầy luyện đan nổi tiếng, trình độ luyện đan khá cao, đan dược đã luyện ra cũng nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK