La Thiên Tướng vui vẻ nói: “Con là đệ tử thân truyền của ta, tài nguyên đương nhiên không phải nghĩ. Đây là chìa khó của Bảo Huấn, con muốn lấy gì thì lấy, quyền hạn cũng ngang ta luôn. Nếu trong môn phái thiếu thứ con cần thì cứ lên mạng Tiên mà mua, chi phí cứ tính cho môn phái”.
Nói rồi, ông ta đưa cho Ngô Bình một chiếc chìa khoá. Có nó rồi thì Ngô Bình có thể vào kho lấy đồ, mà không bị ai cấm cản.
Ngoài ra, La Thiên Tướng còn đưa cho Ngô Bình một chiếc nhẫn trữ đồ rồi nói: “Trong này có 100 triệu tiền báu, là phí sinh hoạt năm nay của con, tiêu hết thì ta lại cho tiếp”.
Advertisement
Nhóm Đới Hạo Tông hô lên: “Sư phụ, ngày xưa người cho đệ tử có 10 triệu, sao thiên vị thế ạ!”
La Thiên Tướng lừ mắt với đám đệ tử rồi nói: “Ngày xưa mà các con có tư chất như Tiểu Bình thì ta cũng cho 100 triệu”.
Advertisement
Tả Kỳ Phong cười nói: “Sư đệ có tư chất tốt nên nhận vậy là xứng đáng. Nhưng thưa sư phụ, có mấy đệ tử tinh anh đạt được thành tựu cao xong thì rất huênh hoang, gần như không coi bọn con ra gì. Nếu sư đệ có thể áp đảo được họ thì mới gọi là có chỗ đứng vứng chắc trong môn phái”.
Ngô Bình biết Thiên Địa Kiếm Tông có 23 đệ tử tinh anh, trong đó có Vạn Hồng Khai đã chết nên giờ chỉ còn 22 người, anh hỏi: “Các đệ tử tinh anh này có tu vi thế nào?”
Tử Kỳ Phong: “Tệ tử tinh anh có tu vi cao nhất ở Thiên Địa Kiếm Tông là Hư Tiên, đạt đến cảnh giới Thần Tiên thì thường sẽ được phong làm trưởng lão. Ví dụ như đại sư huynh đã ở cảnh giới Thần Tiên rồi nên được làm thượng trưởng lão. Còn anh ở cảnh giới Hư Tiên, đồng thời là đệ tử của tông chủ nên cũng được phong làm trưởng lão. Trong số các đệ tử tinh anh có hai người mạnh nhất, nhưng tiếc là họ không ở nhánh của mình, mà là đệ tử của Lâm Trường Sinh của thượng trưởng lão Ninh Tố Vân và Vũ Long Phi là cháu của thượng trưởng lão Vũ Thiên Sầu”.
Đới Hạo Tông: “Lâm Trường Sinh rất kiêu ngạo, từng công khai nói mình sẽ là tông chủ tương lai của Thiên Địa Kiếm Tông, đã thế còn đánh tứ sư huynh của cậu trước mặt bao người”.
Ngô Bình: “Thực lực của thượng trưởng lão Ninh Tố Vân ra sao?”
La Thiên Tướng: “Ninh sư muội có thực lực ngang ta, nhưng vì là nữ nên ngày xưa không được tham gia tranh cử tông chủ, không thì chưa chắc ta đã thắng”.
Ngô Bình: “Bảo sao Lâm Trường Sinh lại vênh thế!”
Đới Hạo Tông: “Lâm Trường Sinh là Tiên Quân được tiên đình sắc phong, giờ đang ở cảnh giới Bất Tử”.
Ngô Bình thấy Đới Hạo Tông có vẻ rất coi trọng danh hiệu Tiên Quân nên hỏi: “Đại sư huynh, Tiên Quân ở Tiên Giới lợi hại lắm sao?”
Đới Hạo Tông gật đầu: “Đương nhiên, chỉ có một nghìn người nhận được danh hiệu này thôi. Nếu có Tiên Quân mới đột phá mà mạnh hơn Tiên Quân yếu nhất thì tiêu chuẩn về Tiên Quân sẽ được nâng lên”.
Ngô Bình: “Có nghĩa là không phải nhận được danh hiệu Tiên Quân rồi sẽ có được mãi, mà vẫn có thể bị mất ư?”
Đới Hạo Tông gật đầu: “Đúng thế, trở thành Tiên Quân rồi thì cứ ba năm một lần lại phải đánh giá lại. Địa vị của Tiên Quân tuy kém Thiên Quân, nhưng cũng có nhiều lợi ích lắm, vì thế hết hết Tiên Quân đều là thiên tài của các thế lực lớn. Thiên Địa Kiếm Tông chúng ta đến nay cũng chỉ có mỗi Lâm Trường Sinh là Tiên Quân thôi”.
Hoàng Kim Tàm: “Lâm Trường Sinh đứng thứ 547 trên bảng Tiên Quân nên thực lực mạnh lắm”.
Ngô Bình: “Còn có bảng Tiên Quân nữa ư?”
Hoàng Kim Tàm: “Cái này do tiên đình thành lập, nhưng chỉ hiện tên của một trăm người giỏi nhất lên bảng thôi. Ai lên được bảng này rồi thì sẽ được thưởng đấy, hơn nữa hầu hết sẽ nổi tiếng. Ví dụ như tốp mười trên bảng Tiên Quân sẽ được gọi là Thập Đại Tiên Quân, họ toàn là thiên kiểu của các thế lực siêu cấp thôi”.
Danh Sách Chương: