Tuyên bố này được đưa ra đã nói rõ, đây là một loại mong đợi, cũng là một lời mượn sức.
Dẫu sao Đông Thiên Đình càng có nhiều cường giả Tê Thiên Cảnh thì địa vị sẽ càng được củng cố.
Ngô Bình nói: “Đa tạ hai vị đại đế đã dìu dắt”.
Ngọc Hoàng Đại Đế: “Sau này ngươi phụ trách quản lí Luyện Đan Viện, nhiệm vụ vô cùng quan trọng, sau này đành phải làm phiền ngươi”.
Sau khi rời khỏi đại điện, Ngô Bình được mời đến Luyện Đan Viện. Trước đây ở Thiên Phố có rất nhiều Luyện Đan Sư, tất cả đều đã quy tụ về Luyện Đan Viện, bọn họ nhìn thấy Ngô Bình đã đến thì lần lượt nghênh đón.
“Tham kiến viện chủ!”
Ngô Bình đã từng ở Thiên Đan Phường một khoảng thời gian nên đã có một ít kinh nghiệm nên đã làm quen với những người này một chút. Sau đó lập tức sai người kêu vài tên đồ đệ bên Luyện Đan Phường sang đây để biết thân phận một chút.
Mấy người bọn họ biết được Ngô Bình chính là phường chủ, biết được sư tôn là viện chủ thì đương nhiên vô cùng vui sướng, tất cả đều đồng ý ở lại Luyện Đan Viện để làm việc.
Luyện Đan Viện là một nơi rộng lớn, ngoại trừ trung tâm là những Luyện Đan Sư này thì còn kiêm thêm trong trách bồi dưỡng và tăng số lượng Luyện Đan Sư lên. Hơn nữa, tài chính của Luyện Đan Viện còn được hỗ trợ mạnh mẽ.
Ngô Bình còn chưa kịp ngồi ấm ghế thì bên phía Thiên Đình đã phái người đến đây liên lạc, lấy ra một cái danh sách nói là cần gấp vài loại đan dược này.
Anh nhìn thoáng qua, số đan dược mà Thiên Đình yêu cầu đều là đan dược chữa thương có công hiệu mạnh.
Bây giờ thiên hạ đều đại loạn, các thế lực lần lượt trỗi dậy, chiến sự không thể tránh được cho nên mỗi ngày đều có rất nhiều người bị thương, cho nên nhu cầu về chữa thương đan là lớn nhất.
Ngô Bình căn cứ vào nhu cầu ở chiến trường mà luyện chế ra ba loại chữa thương đan. Loại thứ nhất chuyện môn đối phó các loại vết thương độc, nguyền rủa, đóng băng, lửa đốt vân vân, đan dược chữa các loại thương tổn đó gọi là Tịnh Nguyên Đan; loại thứ hai, là ngoại thương thường thấy do đao binh gât ra, bị thương gân cốt thì gọi là Gân Cốt Đan; loại thư ba là Tinh Linh Đan, dùng để trị những vết thương do trận pháp, thần thông gây ra vâng vâng, gọi là Tịnh Linh Đan.
Ba loại đan dược chữa thương này có thể chữa lành hơn chín mươi chín phần trăm vết thương, có nhu cầu rất lớn. Vì thế, Ngô Bình đã tạo nên các tiêu chuẩn để luyện chế, cũng viết ra chỉ tiết quá trình, truyền thụ cho các Luyện Đan Sư cấp dưới.
Luyện Đan Viện không chỉ có hơn một ngàn vị Luyện Đan Sư lợi hại mà dưới đó còn có các phân viện khác nhau, mỗi phân viện cũng được cung cấp, nuôi dưỡng một lượng lớn đan sư.
Bởi vì đan dược của Ngô Bình có thao tác đơn giản, hiệu quả lại tốt cho nên việc mở rộng ra cũng không khó khăn.
Trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, đã có hơn vạn Luyện Đan Sư đã có thể luyện chế thành thục ba loại chữa thương đan.
Tất cả Luyện Đan Sư toàn lực luyện chế, mỗi ngày có thể sản xuất ra sáu trăm ngàn viên chữa thương đan.
Đương nhiên, chữa thương đan cũng chỉ là một mătk, Thiên Đình cũng còn cần một loại đan dược có thể tăng sức chiến đấu và phòng ngự lên trong một thời gian ngắn.
Vì thế Ngô Bình cũng tiếp tục nghiên cứu, sáng tạo rồi truyền thụ cho những người bên dưới.
Danh Sách Chương: