Giống như trong trận quyết đấu giữa thiếu môn chủ và Liễu Tùy Phong vậy.
Liễu Tùy Phong vừa phát động Tử Vân Quyết, cả ngón tay của hắn chẳng khác nào hóa thành màu xanh bích ngọc tựa lưu ly.
Advertisement
Trong Thanh Vân Môn không có quá nhiều người tu luyện Thuần Dương Công, chỉ là vì tài nguyên không đủ, tốc độ thăng tiến chậm chạp.
Advertisement
Uy lực của công pháp cũng không thua kém Tử Vân Quyết quá nhiều.
Keng!
Lâm Nhất rút kiếm ra khỏi vỏ, vận chuyển nội lực tràn vào trong thân kiếm, lưỡi kiếm lạnh băng lập tức phát ra ánh kiếm lờ mờ.
Chói mắt đến cùng cực trong màn đêm vô tận.
“Kiếm tốt, vận chuyển nội lực mà chỗ nào cũng đều thông thuận!”
Lâm Nhất cất tiếng khen ngợi.
Nếu là binh khí phẩm chất không cao, trong quá trình dồn nội lực vào thì sẽ tạo thành ngăn trở giữa kiếm và người, tiêu hao không ít nội lực.
Nhưng thanh Táng Hoa kiếm trong tay hắn lúc này lại không hề gặp phải trở ngại, thậm chí còn tăng cường bổ trợ cho nội lực của Lâm Nhất.
Với Thuần Dương Công viên mãn hiện giờ, chắc hẳn có thể không phân cao thấp về mặt nội lực với Chu Vân sở hữu tu vi tầng thứ bảy đỉnh cao.
Đáng tiếc…
Vẫn thiếu một chút nữa mới có thể thăng lên được võ đạo tầng thứ bảy, Thuần Dương Công giai đoạn viên mãn vẫn chưa thể giúp hắn đột phá thêm tu vi.
Cảnh giới hiện giờ của hắn đang dừng lại ở giai đoạn đỉnh cao của tầng võ đạo thứ sáu.
“Thôi vậy, trên đời này làm gì có chuyện nào hoàn mỹ tột cùng đâu!”
Lâm Nhất thu kiếm vào trong vỏ, thầm thở dài.
Hắn quay đầu nhìn lại, song lại không thấy bóng dáng của Huyết Long Mã đâu, bèn tìm kiếm một lượt.
Đến khi nhìn thấy nhóc con kia rồi, không ngờ nó lại đang nhấm nháp một con yêu thú!
Dáng vẻ hung hãn mà sát khí mà nó đang phát ra khiến Lâm Nhất cứ thế sững người nhìn.
Con ngựa này thật sự vô cùng tàn bạo!
Yêu thú vốn dĩ đã tàn bạo hung hãn lắm rồi, thế nhưng khi ở trước Huyết Long Mã, nó lại chỉ là một món ăn mà thôi.