Trí tò mò của Lâm Nhất lập tức bị treo lên, đúng là có chút bất ngờ thật.
“Là có người phát hiện ra trong Biển Trăng Khô có một mộ cổ”.
“Mộ cổ?”
Vẻ mặt Lâm Nhất không đổi, trong lòng như có điều suy nghĩ, phát hiện ra cổ mộ là một việc rất bình thường. Ở chỗ đó, vốn dĩ là chiến trường thượng cổ, có quá nhiều các loại mộ cổ, quả thực không đáng để nhắc tới. Tuỳ ý phát hiện ra tàn tích của một bia mộ nào đó thì chắc chắn bên dưới chính là mộ cổ.
Nhưng những loại mộ cổ này lại chẳng có giá trị gì, chủ nhân của ngôi mộ rất có thể là một tiểu binh của Tông môn, thậm chí còn chẳng tìm được cả quan tài.
Nhưng nếu như Mặc Linh đã nói là chuyện lớn, vậy thì chủ nhân của ngôi mộ cổ này chắc hẳn phải có thân phận không tầm thường.
Quả nhiên như vậy, Mặc Linh nói tiếp: “Nghe nói đây có thể là mộ phủ của một kẻ mạnh cảnh giới Tinh Nguyên…”.
Cảnh giới Tinh Nguyên!
Nghe đến bốn chữ này mặt Lâm Nhất thoáng biến sắc, tái tim trong ngực nhảy lên thình thịch, trong mắt lộ vẻ chấn động: “Thật sao?”
Nhìn khắp cả cổ vực Nam Hoa này, cho dù là kẻ mạnh của cảnh giới Thiên Phách cũng không có nhiều, thư viện Thiên Phủ rộng lớn có thực lực ở cấp chuẩn bá chủ cũng chỉ có hai người mà thôi. Vì thư viện lấy trình độ Linh văn làm chủ, võ đạo bổ trợ cho nên nền tảng sức mạnh võ đạo tương đối yếu hơn.
Nhưng kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách của những thế lực cấp chuẩn bá chủ khác cũng không nhiều hơn bao nhiêu, chỉ có thế lực cấp bá chủ chân chính thì số lượng kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách mới nhiều hơn một chút.
Nhưng cũng chỉ là nhiều hơn một chút, huống hồ Thiên Phách chỉ là một đại cảnh giới, nhập Thiên Phách còn chia thành các loại cấp bậc khác nhau.
Còn về kẻ mạnh cảnh giới Tinh Nguyên trên cả Thiên Phách thì đúng là cực kỳ hiếm có, cho dù có thì cũng là những thái thượng trưởng lão đã sắp thành người thiên cổ rồi. Tông chủ của chín đại bá chủ Tông môn đều có tu vi Thiên Phách đỉnh phong, chưa có một người nào thăng cấp Tinh Quân.
Bỗng nhiên nghe thấy có mộ phủ cổ của một kẻ mạnh cảnh giới Tinh Nguyên thì đúng là khiến người ta cực kỳ chấn động.
Đây giống như thể là một thứ gì đó trong truyền thuyết bỗng nhiên biến thành sự thực vậy.
Kẻ mạnh cảnh giới Tinh Nguyên được xưng tụng là Tinh Quân, loại cảnh giới đó Lâm Nhất có hiểu biết cực ít, gần như bằng không.
“Lúc ta biết được chuyện này cũng rất ngạc nhiên, Biển Trăng Khô này thường thì cũng sẽ có những Linh bảo thượng cổ xuất hiện, công pháp còn sót lại cũng không ít.
Còn về mộ cổ thì lại càng là việc thường thấy, nhưng có thế nào cũng không nghĩ đến sẽ có mộ phủ cổ của Tinh Quân xuất hiện. Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ không phải là giả, thậm chí rất có khả năng là không chỉ có một ngôi mộ cổ, mà là một vùng…”, Mặc Linh rủ rỉ nói, trong đôi mắt đẹp lấp lánh ánh sáng khác lạ, rõ ràng nàng ta cũng cực kỳ ngạc nhiên và chấn động.
“Một vùng mộ cổ của Tinh Quân?”
Lâm Nhất ngây người trong chốc lát, sau đó mới hít mạnh một hơi, lầm bầm nói: “Vậy thì đúng là một chuyện lớn, chẳng trách cô lại nghiêm túc phái người đi đợi ta như vậy”.