Cũng giống như Lâm Nhất và Đường Thông, cả hai cùng luyện Thuỷ Nguyệt kiếm pháp, nhưng hiệu quả lại khác nhau một trời một vực.
Chân nguyên xao động, trung tâm đại điện bị điện quang chớp loé và Phật uy cuồng bạo màu vàng bao phủ, cả hai không ngừng va chạm. Một kiếm một quyền còn chưa chính thức giao chiến, nhưng chỉ khí thế đã khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đến khi hai người chính thức giao thủ, quyền kiếm tới lui, Hàng Ma Quyền và Kinh Lôi kiếm pháp tỉ thí với nhau, cả hai không ai nhường ai, mỗi lần va chạm đều như một đòn đánh mạnh lên trái tim người xem.
Tu vi Huyền Võ tầng mười vô cùng đáng sợ, khiến hậu bối của các tông môn lớn và cao thủ tầng lớp thứ ba đều cực kỳ căng thẳng.
Lâm Nhất biết mình thật sự có chênh lệch rất lớn với những người này, sự chênh lệch cách một tầng lớp thể hiện rất rõ ràng.
Sắc mặt mấy người của Huyền Thiên Tông rất nặng nề, bọn họ không thể thua trong trận chiến này được. Bạch Du đã thua thảm hại dưới tay Lâm Nhất, khiến Huyền Thiên Tông mất hết mặt mũi, nếu trận chiến này lại thua, bọn họ thật sự không còn mặt mũi quay về tông môn nữa.
Trưởng lão đầu trọc nhìn Bạch Du bị thương nặng, sắc mặt u ám, ông ta lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, chắc chắn Hàn Cương sẽ không thua đâu!”
Khí thế trong lời nói của ông ta khiến người khác không thể nghi ngờ.
Giọng điệu tự tin của trưởng lão đầu trọc khiến mọi người hơi ngạc nhiên, rốt cuộc Hàn Cương này có lá bài tẩy gì mà ông ta tự tin thế?
Trung tâm đại điện.
Hàn Cương liên tục đánh ra mười Hàng Ma Quyền, mỗi cú đấm đều có uy lực đáng sợ. Hắn ta như biến thành Phật Môn Kim Cương, không giận vẫn tự uy, giận lên kinh thiên động địa, trên người như được kim quang bao phủ.
Đáng tiếc dường như Hân Tuyệt còn chưa sử dụng toàn lực đã dễ dàng ngăn cản quyền mang của hắn ta.
Trong tiếng sấm thét gào, Kinh Lôi kiếm pháp dùng tốc độ đối kháng với sức mạnh, chiêu kiếm sau nhanh hơn chiêu kiếm trước, mỗi một kiếm đều giống như tia chớp đánh xuống.
Hai người tỉ thí mười chiêu, dòng khí đáng sợ xuất hiện rồi trở nên xao động, khiến mọi người vô cùng khiếp sợ.
Bịch!
Người Hàn Cương loé lên, hắn ta lùi về phía sau, lạnh lùng nói: “Có thể đỡ được mười quyền của ta, ngươi cũng đáng để ta nghiêm túc rồi”.
Trong mắt Hân Tuyệt loé lên ánh sáng sắc bén, y nói: “Nghiêm túc? Nghiêm túc một chút cũng được, nếu không nghiêm túc, ta e rằng người sẽ phải bỏ mạng dưới chiêu kiếm này của ta đấy!”
Kinh Lôi Phá!
Hân Tuyệt không nói nhiều thêm, y tiến lên một bước, sau bước chân này, cả người y bị điện quang màu tím bao phủ, đắm chìm trong điện quang. Kiếm thế sinh ra tràn ngập trong không khí tạo thành tia lửa điện kêu lách tách.
Cổ tay y khẽ run lên, kiếm quang chói mắt xuất hiện trong điện quang chớp loé, mang theo uy thế chấn động lòng người. Giống như một tia chớp xuyên qua mây xanh, từ trên trời rơi xuống.
Xẹt xẹt xẹt xẹt…
Kiếm mang màu tím bổ đôi từng tầng mây mù, lao về phía Hàn Cương với một khí thế cực kỳ hung hãn. Trong nháy mắt, ngoài kiếm quang này ra, trung tâm của đại điện Quỳnh Đài chỉ còn một màu đen kịt, khiến người ta trợn mắt há mồm.
“Kinh Lôi kiếm pháp quá kinh khủng!”