Ở Lôi Châu, nữ tử này là một nhân vật khá nổi tiếng, chỉ cần xuất hiện sẽ dẫn đến xôn xao. Có thể thấy, sau hôm nay, chắc chắn cả thành Thiên Lăng đều sẽ biết tin Khuynh Nhược U đến.
Nhan sắc và thực lực của nàng ta đều xem như hàng đầu, người bình thường chỉ có một thứ trong đó đã xem như có vốn liếng khổng lồ rồi.
Mà nàng ta lại có cả hai, đương nhiên càng hiếm thấy hơn.
Lâm Nhất thấy hai người tò mò chỉ cười không nói gì. Cuộc trò chuyện của hắn và Khuynh Nhược U cũng không vui vẻ gì, thậm chí còn khiến hắn khó chịu.
Dường như hai người này rất si mê Khuynh Nhược U, không nói ra thì tốt hơn.
Quách Húc cười nói: “Ha ha, xem ra đây là bí mật, vậy thì không nhắc tới nó nữa. Lâm Nhất, nếu ngươi không có chuyện quan trọng khác thì có thể ở lại thành Thiên Lăng này thêm mấy ngày, bảy ngày sau sẽ có một buổi đấu giá, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú”.
“Quy tắc của buổi đấu giá này khá đặc biệt, rất hiếm thấy, ta và Quách Húc cũng định ở lại xem thử”.
Dương Phàm thuận thế tiếp lời.
Buổi đấu giá?
Diệp Huyên đăm chiêu suy nghĩ, một buổi đấu giá có thể đặc biệt đến mức nào, hắn đã tham gia không ít buổi đấu giá rồi, gần như đều giống nhau.
“Chẳng lẽ buổi đấu giá này không phải chỉ ra giá cao là có được?”, Lâm Nhất nói đùa.
Ai ngờ Dương Phàm lại cười thần bí, trầm ngâm nói: “Đúng là chưa chắc!”
Đúng là chưa chắc!
Lời của Dương Phàm lập tức khiến Lâm Nhất cảm thấy hứng thú.
Cũng thú vị đấy, hắn chưa từng nghe thấy buổi đấu giá nào không phải ra giá cao mới có được.
“Buổi đấu giá thành Thiên Lăng này còn có một tên gọi khác, chính là buổi đấu giá tử vong!”
Dương Phàm nói với giọng điệu nặng nề.
“Buổi đấu giá tử vong?”
Lâm Nhất tỏ vẻ nghi ngờ, hoàn toàn bị khơi dậy lòng hiếu kỳ.
Thấy thế, Dương Phàm khẽ mỉm cười, bèn giải thích với hắn. Một lúc sau, Lâm Nhất mới hiểu ra, phát hiện buổi đấu giá thành Thiên Lăng này đúng là rất thú vị.
Bất cứ ai, dù là võ giả đi vào để hóng chuyện cũng phải ký khế ước sinh tử.
Ký khế ước sinh tử là vì mỗi một vật trong buổi đấu giá thành Thiên Lăng này đều đã đặt ra một mức giá cao nhất. Đấu giá không vượt qua mức cao nhất thì người trả giá cao sẽ được mua, chỉ khi vượt qua mức giá đó mới phải sử dụng võ lực để phân thắng bại.
Hành động ra giá vượt qua mức giá cao nhất được gọi là phá cấm, giống như phá vỡ cấm chế phong ấn vậy, sau đó nếu vẫn có người muốn tranh giành thì phải đánh nhau với người phá cấm.
Hơn nữa trận đánh này không hề có quy tắc, có thể sử dụng tất cả thủ đoạn, thuốc độc, ám khí, mưu kế và bảo khí, hơn nữa còn có thể giết người.