Trong âm thanh vang vọng, Chân nguyên sấm sét dạt dào trong kiếm mang ngay lập tức đánh bay Tư Tuyết Y ra ngoài.
“Cơn giận của Vân Long!”
Khi Tư Tuyết Y bị đánh bay, đáy mắt hắn ta loé lên, vung mạnh chiếc quạt.
Rào!
Mây mù cuồn cuộn bốn phía lập tức tụ lại hoá thành hình dáng một con rồng cuộn tròn trên chiến đài vương giả.
Chiếc quạt trong lại gập mạnh lại, con rồng kia gầm lên, điên cuồng lao thẳng về phía Bạch Lê Hiên với cơ thể chứa đầy kiếm thế vô hạn.
“Đến hay lắm!”
Bạch Lê Hiên cười hờ hững, hai ngón tay trái kẹp lại vuốt dọc thân kiếm: “Tàng Long trong kiếm!”
Trong thoáng chốc, kiếm thế mây điện khắp bốn phương đồng thời ngưng tụ thành cái bóng của một con rồng. Hơn nữa đường nét của con rồng mây này lại càng rõ ràng hơn, như thể nhìn rõ được cả vảy rồng móng rồng.
Grào!
Tiếng rồng ngâm đồng thời vang lên, con rồng bằng mây điện và con rồng bằng mây khói lao đầu vào nhau trên khu bình địa trống trải.
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Những tiếng nổ rung trời vang lên không ngớt trên chiến đài vương giả. Dư âm truyền ra, Chân nguyên nát vụn, kiếm mang tung hoành đã tạo nên một cảnh tượng vô cùng khủng khiếp.
“Sức mạnh thật ghê gớm!”
“Hai người này không hổ là những nhân tài mới nổi xuất sắc nhất của Đế Quốc Đại Tần, đến tranh giành vị trí thứ ba này quả thực là xứng đáng”.
“Không sai, Vân Chân và Tần Vũ dù gì cũng là những kẻ mạnh từ rất lâu rồi, tuổi tác cũng lớn hơn hai người này rất nhiều. Hai người kia đi tranh vị trí đầu bảng cũng coi như trong dự đoán, hai nhân tài mới nổi này có thể đánh giết được đến bước này cũng coi như khiến mọi người mở mang tầm mắt trong khoá Long Môn tranh tài lần này”.
Nhìn cuộc chiến kịch liệt của hai người trên chiến đài vương giả, mọi người bên dưới đài ai nấy đều trào dâng sóng lòng.
Rắc!
Một hồi sau, thắng bại sau một chiêu này đã dần được phân rõ, vậy mà con rồng mây điện của Bạch Lê Hiên lại chiếm ưu thế hơn một chút.
Sau khi đánh tan con rồng được ngưng tụ từ mây khói, uy thế còn sót lại tiếp tục đánh thẳng về phía Tư Tuyết Y.
Mặt Tư Tuyết Y thoáng biến sắc, nhấc tay vung lên một chưởng đón đầu đập tan Lôi Long đã mất đi quá nửa uy lực.
“Đến đây thôi, Thiên Lôi Phá!”
Lại là chiêu kiếm này, trước đó Tam Ấn trùng điệp của Vân Chân cũng không thể chống đỡ lại một kiếm này.
Kiếm như Thiên lôi xé rách bầu trời, nhanh đến mức khiến mắt thường khó mà nhìn rõ được nó làm thế nào để đánh nát hết tất cả dư âm còn sót lại trên chiến đài vương giả.