Chỉ là khoảng cách rõ ràng gần hơn rất nhiều!
Âm! Ầm! Âm!
Giới tử Thần U giận không tả, hắn ta đánh liên tục, một quyền rồi lại một quyền. Vô số vòng xoáy màu đen nổ tung giữa hư không, diễn hóa ra luồng ánh sáng âm u chiếu rọi khắp trời đất, khiến hắn ta thoạt nhìn tràn đầy thần uy cái
thế, vô cùng bá đạo, tựa như thiên thần đang nổi giận.
Nhưng trên thực tế, tàn ảnh hư hư thực thực vẫn không ngừng vung tay lên, cuốn lấy phong lôi áp đến gần.
Bất kể hắn ta có ra tay như thế nào thì bàn tay đang vung lên kia vẫn ngày càng phóng đại trước mắt hắn ta. Cứ như trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, bất kể hắn ta có làm gì thì vẫn luôn có một bóng người ngày càng ép sát đến.
“Đây chính là uy năng do mười đóa hoa Tinh Ma gia trì sao?”
Duệ khí trên người giới tử Thần U ngày càng đáng sợ, khiến quần chúng vây xem hãi hùng khiếp vía, chấn động không thôi.
Bốp~III
Nhưng khi luồng khí thế này sắp đạt đến đỉnh phong thì một tiếng tát tay đột ngột vang lên. Càng độc hơn lần trước, khoảnh khắc âm thanh này vang lên, có điện quang chói mắt từ lòng bàn tay Lâm Nhất bắ n ra, trời đất xám xịt, chỉ riêng khuôn mặt của giới tử Thần U là cực kỳ bắt mắt.
PHỐC thử!
Máu tươi phun trào, giới tử Thần U bay ngược ra ngoài, má trái hắn ta cũng sưng phồng lên.
“Chiêu thứ hai”. Lâm Nhất lại lấy ra khăn tay, vừa lau vừa thản nhiên nói.
Trên Thánh Tuyền Linh Trì, mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn, tất cả đều sợ choáng váng, nhịn không được thầm văng tục.
Mẹ nó chứ!
Chuyện này rốt cuộc là sao?
Rõ ràng là giới tử Thần U đại triển thần uy, sao lại bị một cái tát đánh văng ra ngoài vậy chứ? Chỉ có những... giới tử kia là lộ vẻ khác thường, ánh mắt bọn họ không ngừng lóe sáng.
Ý chí Phong Lôi của Lâm Nhất mạnh một cách khó tả, phối hợp với thân pháp Kim Ô Cửu Biến đã lừa giới tử Thần U xoay mòng mòng. Ngày đó, trong thành Phong Lăng, ý chí Phong Lôi của Lâm Nhất kém rất xa so với hiện tại, trong khoảng thời gian này, rốt cuộc hản đã trải qua những gì.
“Ha ha ha, đánh hay lắm! Lâm huynh đệ, rất tốt!”
Khi giới tử Thần U lại lần nữa bị tát, người tính tình nóng nảy như Tần Lâm lại rống lên. Hắn ta không khống chế được tâm trạng của mình, hắn ta đã kiềm nén quá lâu, hai mắt ngân ngấn nước, vừa cười vừa khóc.
Thằng khốn này nên bị báo ứng như vậy từ sớm mới đúng!
Mặt khác, mấy người La Chấn, Chúc Thanh Sơn không khoa trương như vậy, nhưng trong lòng bọn họ đều cảm thấy khoái chí. Bọn họ đã nhìn ra Lâm Nhất ra mặt thay bọn họ.
Không đúng!
Sắc mặt giới tử Thiên Càn và giới tử Huyền Long lập tức thay đổi, cả hai đều phát giác được thực lực của Lâm Nhất không hề đơn giản như mặt ngoài biểu hiện.
Hai người vừa định ra tay giúp đỡ thì giới tử Thần U tóc tai bù xù đã phi thân lên, giận dữ hét: “Đừng đến, hôm nay ta phải tự tay ấn chết hắn, nỗi nhục ngày đó, ta sẽ hoàn trả gấp trăm lần...”
Nhưng hắn ta còn chưa nói xong, thân hình Lâm Nhất đã nhoáng một cái, lúc này, hắn chủ động đánh tới.
"Phượng khởi triều minh!"
Tia sáng lạnh chớp động trong mắt giới tử Thần U, đã đến nước này, hắn ta cũng không giữ lại nữa, trực tiếp thi triển võ học Thánh Linh. Thoáng chốc, sau lưng hắn ta liền có một con Hỏa Phượng trông rất sống động bay lên, năm ngón tay hắn ta mở ra, hung hăng ấn về phía Lâm Nhất.
Ầm!
Một màn nước đột ngột xuất hiện phía sau lưng hắn ta, thoáng cái đã đạt đến độ cao mười trượng. Cùng với sự xuất hiện của màn nước, toàn bộ không gian dường như đều bị đảo ngược.
Đây là võ học Thánh Linh cực kỳ hùng mạnh của chiến giới Thần U, ngày đó, giới tử Thần U bị đánh cắm mặt xuống đất nên đã không thể thi triển trọn vẹn chiêu này, hắn ta vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối vì điều đó.
Hiển nhiên, sát chiêu bực này cực kỳ đáng sợ, màn nước kia cũng không phải dị tượng, mà do không gian bị gấp và uốn cong tạo thành. Nếu bị hãm sâu trong đó, đừng nói là ra tay phản kích, chỉ riêng việc đứng vững thôi cũng không hề đơn giản.
Mà đó, chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Nhưng đúng lúc này, một âm thanh thảm thiết vang lên, là tiếng kêu của Thánh Linh thuộc về giới tử Thần U. Cánh nó bị hai tay Lâm Nhất bắt lấy, đôi tay hắn vô cùng sắc bén, hệt như vuốt rồng vậy. Kiếm uy Thương Long bộc phát, cùng với đó là tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa, hai tay hắn mạnh mẽ kéo. một cái giữa không trung.
Xoẹt!
Thánh Linh kia cứ thế bị xé thành hai nửa, nó phát ra tiếng kêu vô cùng chói tai, ngay lập tức tan biến.
Kiếm ta tựa Thương Long, kiếm xuất kinh phong lôi. Thương Long Bất Hủ, Bất Hủ Thương Long!
Một kích đắc thủ, Lâm Nhất đã hoàn toàn bày ra kiếm uy Thương Long, hẳn tựa như một con rồng, đâm thủng hư không, cuộn người vọt xuống.
Thịch! Thịch! Thịch!
Giữa không trung, tia chớp không ngừng lóe lên, cuồng phong bạo khởi, kiếm thế mang đến uy áp có thể sánh ngang Thánh Linh trực tiếp giam cầm giới tử Thần U, khiến hắn ta không cách nào động đậy.
Thoáng chốc, Lâm Nhất đã đi đến bên cạnh giới tử Thần U, một tay hắn khoác lên vai hắn ta.
Trời đất bỗng trở nên tĩnh lặng, không ít người bị dọa tái mặt, nhịn không được dùng tay bịt miệng. Bọn họ đã đoán được Lâm Nhất muốn làm gì, có người không dám tin, có người không dám tưởng tượng, và cũng có người không dám nhìn.
"Vô liêm sỉ, dừng tay!"
Giới tử Thiên Càn và giới tử Huyền Long giật mình kinh hãi, hai người họ rống lên, rồi lao vọt đến như tia chớp.
“Không! Không! Không! Lâm Nhất, tha cho ta, tha cho ta, ta quỳ xuống cầu ngươi..”, giới tử Thần U bị dọa suýt nữa khóc lên, hai chân hắn ta như nhữn ra,
nhịn không được quỳ sụp xuống.
Sắc mặt Lâm Nhất rét lạnh, găn giọng nói: “Đối với ta, ngươi không có tư cách quỳ xuống!”
Vừa dứt lời, hắn chộp lấy tay phải của giới tử Thần U, không để hắn ta kịp quỳ xuống đã trực tiếp xé toạc nó.
Răng rắc!
Máu tươi bắn tung tóe, giới tử Thần U rống lên như heo bị chọc tiết, tay phải cứ thế bị Lâm Nhất giật xuống, ném ra ngoài.
“Chiêu thứ bai”
Lâm Nhất híp mắt, lạnh lùng nói: “Ta nói rồi, trong vòng ba chiêu đánh bại ngươi, và ta cũng đã nói sẽ chặt đứt một cánh tay của ngươi. Lâm mỗ nói được thì làm được!”
Danh Sách Chương: