Đặc biệt là sau khi nó ra tay làm thịt mấy tên đạo chích, cuối cùng đám người này cũng bị doạ sợ, dù có không cam lòng cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Lại thêm một ngày trôi qua, càng ngày càng nhiều người tập trung xung quanh ma vụ.
Dần dần có người phát hiện điều bất thường, nhận thấy được khí tinh nguyên mà Lâm Nhất luyện hoá có vẻ bất phàm. Rõ ràng chỉ là đột phá cảnh giới Thiên Phách tầng hai, nhưng khí tinh nguyên phun trào kia và dị tượng trên trời mang lại cảm giác không thua kém gì kiếp số của cảnh giới Thiên Phách tầng bốn.
Sự phát hiện này lập tức khiến mọi người chấn động.
Độ kiếp vốn là chuyện rất nguy hiểm, nó liên quan đến sinh tử, bất cẩn một chút thôi là sẽ mất mạng.
Nhưng Lâm Nhất lại lỗ mãng như thế, chỉ mới tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng một mà đã luyện hoá khí tinh nguyên cuồn cuộn như vậy, quả thật không thể nào hiểu được.
“Tiểu tử này điên rồi sao?”
“Đáng sợ... Nếu lần này hắn độ kiếp thất bại thì không chỉ hoá thành tro tàn ngay tại chỗ, chỉ sợ chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng”.
“Tránh xa một chút vẫn tốt hơn”.
Tất cả mọi người đều tỏ ra nghi ngờ, rất nhiều người lặng lẽ lùi ra xa mới dám tiếp tục quan sát.
Lúc này cũng có một nhóm khách không mời mà đến, họ lặng lẽ xuất hiện ngoài rìa đám đông, là Từ Khuyết đi rồi quay lại, nhưng bên cạnh hắn ta có thêm ba người, thủ lĩnh Mặc Diễm của giới vực Liệt Dương, thủ lĩnh Mục Tử Dịch của giới vực Huyền Linh và thủ lĩnh Liễu Mộ của giới vực Huyết Cốt.
Tính ra cả ba người đều là “bằng hữu cũ” của Lâm Nhất, chỉ là so với lúc ở quảng trường Thánh Đàn thì có thêm Huyền sư tứ phẩm Mục Tử Dịch.
Khi nhìn thấy chân nguyên thoát ra từ trong ma vụ, cả ba người đều rất khiếp sợ, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
“Có thật là Lâm Nhất đang độ kiếp trong đó không?”
Trong mắt thủ lĩnh Liễu Mộ của giới vực Huyết Cốt khó nén nổi vẻ kinh ngạc, thậm chí có chút khó tin.
Từ Khuyết gật đầu: “Thật sự, đúng là hắn”.
Thủ lĩnh Mặc Diễm của giới vực Liệt Dương lạnh lùng nói: “Tiểu tử này muốn chết đây mà, có vẻ như hắn không chỉ luyện hoá viên thần đan bản nguyên kia thôi đâu”.
Liễu Mộ khẽ nheo mắt, lạnh nhạt bảo: “Cho người đi vào xem sao trước đã”.
Mấy tên cao thủ của ba giới vực che giấu hơi thở xâm nhập vào trong ma vụ.
Nhưng hồi lâu sau họ lại thảm hại trở về, thậm chí còn có hai người chết trong tay ngựa Huyết Long, tin tức mà họ mang ra cũng khiến Liễu Mộ cau mày.
Dù tránh được ngựa Huyết Long, nơi Lâm Nhất đang độ kiếp còn có một đại trận cổ xưa bảo vệ hắn, hoàn toàn không thể tới gần.
Sắc mặt cả đám lập tức trở nên cực kì khó coi.
Từ Khuyết mắng: “Thằng khốn này, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn độ kiếp thành công sao, có lợi cho hắn quá không?”
“Ha ha, không cần lo lắng”.