Nhưng kiếm Táng Hoa vừa đâm vào nửa tấc đã bị chặn lại, dù Lâm Nhất có dùng sức như thế nào cũng không thể đâm xuống tiếp.
Lâm Nhất nhíu mày, hắn quan sát cẩn thận con yêu thú như gấu đen trước mặt, trong mắt lập tức loé lên ánh sáng kỳ lạ.
Đây là một con gấu Ma Nham, yêu thú cảnh giới Âm Dương, nhưng dưới sự xâm lấn của ma khí, nó đã thăng cấp lên Bán Bộ Thiên Phách.
Có lẽ vừa đột phá không lâu, nếu không chắc chắn Lâm Nhất đã phát hiện ra từ trước.
Sơ ý quá…
Con yêu thú này trúng chiêu Bôn Lôi Trảm Điện mà không chết, đáng lẽ hắn phải đoán được nó rất khó xử lý mới phải.
“Rút lui!”
Nhưng cho dù Lâm Nhất thúc giục thân pháp đến cực hạn để nhanh chóng rút lui, con gấu Ma Nham kia vẫn nổi giận gào thét, sau khi đánh vỡ mấy tàn ảnh, tay phải của nó vẫn đánh trúng người Lâm Nhất.
Xoẹt!
Trước ngực Lâm Nhất lập tức bị cào ra bốn vết rách, nếu không nhờ hắn lùi lại nhanh, cộng thêm việc trước ngực hắn đã ngưng tụ Thương Long Ấn, có lẽ đòn tấn công này đã cào nát tim của hắn rồi.
Ở gần thành Mộ Kiếm này, yêu thú đúng là ngày càng đáng sợ, không ngờ hắn lại gặp phải yêu thú Bán Bộ Thiên Phách.
Nhưng so với Hám Thiên Ma Viên có huyết mạch cấp bá chủ, gấu Ma Nham này vẫn yếu hơn rất nhiều, vì nó cũng chỉ mới tiến vào Bán Bộ Thiên Phách mà thôi.
Nếu đã gặp thì gi ết chết thôi!
Hắn chưa từng giết yêu thú Bán bộ Thiên Phách bao giờ, khoảng thời gian này thực lực tiến bộ nhiều, Lâm Nhất cũng tự tin có thể mượn gấu Ma Nham này để rèn luyện.
Dù không thể chống lại, hắn vẫn tự tin có thể dễ dàng rút lui.
Lâm Nhất cau mày, hắn lặng lẽ vận chuyển Tử Diên Kiếm Quyết, chân nguyên màu bạc tràn ngập cả người. Thậm chí vì quá tràn đầy mà còn tản ra từ trong lỗ chân lông, khiến trên người hắn như bao phủ một tầng ánh sáng bạc mờ ảo.
Ầm! Ầm! Ầm!
Kiếm thế vừa dâng lên đ ỉnh cao, con gấu Ma Nham kia đã nhanh chóng lao tới, liên tục đánh ra mười mấy chiêu.
Yêu thú này trông khá to lớn nhưng tốc độ lại rất nhanh, lúc vuốt gấu sắc bén vung lên thậm chí còn xuất hiện tàn ảnh, khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
Điều đáng sợ hơn là mỗi một đòn của đối phương đều có sức mạnh kinh người, hoàn toàn có thể sánh bằng cường giả Bán Bộ Thiên Phách chân chính.
Chuyện này vượt ngoài dự đoán của Lâm Nhất, trong khoảnh khắc đó, kiếm thế của hắn lại mơ hồ sắp bị đánh tan.
“Không xong rồi”.
Lâm Nhất trước giờ luôn rất thong dong, lúc giao thủ với Hám Thiên Ma Viên, sắc mặt của hắn cũng không thay đổi đến mức này.
Kiếm thế bị huỷ thì chỉ có một con đường chết, dù hắn có bản lĩnh thông thiên đến mức nào cũng vô dụng.
Gấu Ma Nham kia vung vuốt cào một phát, sát khí gần như sắp xé rách không khí, muốn đánh tan kiếm thế còn lại của Lâm Nhất.
Bá Kiếm, Triêu Dương Phá Hiểu!
Lâm Nhất tập trung chưa từng có, kiếm Táng Hoa trong tay chém ra một tia kiếm mang đỏ như lửa, đồng thời còn có một quả cầu lửa nóng rực như ánh mặt trời rơi xuống.