Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng rõ ràng đối phương không muốn nhiều lời, dùng vũ lực bắt ép chỉ sợ cũng không có hiệu quả, nhìn La Chấn tôn kính nàng ta như vậy, chắc chắn thực lực sẽ rất mạnh.   

Tạm thời không nghĩ những chuyện này nữa, thời gian sau đó Lâm Nhất đều dùng vào việc đi đường, cho dù di tích tông môn hay việc tranh đoạt thiên tài địa bảo cũng không thể làm hắn phân tâm.   

Dưới sự dốc sức lên đường của hắn, khoảng ba ngày sau, khí tinh nguyên trong thiên địa rõ ràng đã trở nên rõ ràng hơn.  

Trong không khí tràn ngập linh vụ nhàn nhạt, lập loè ánh sáng sao trời, đó là khí tinh nguyên gần như đã biến thành thực chất. Chẳng qua tuy rằng nồng đậm, nhưng ma khí trộn lẫn trong đó cũng rõ ràng tăng nhiều, muốn trực tiếp luyện hóa không phải chuyện dễ.  

Cùng lúc đó, thiên địa trở nên càng rách nát, thỉnh thoảng có thể thấy được không gian vỡ ta thành từng mảnh nhỏ.  

Vô số vết nứt không gian và tảng đá lớn dây dưa với nhau, cho thấy sức phá hoại khủng khiếp của trận chiến kinh thiên động địa kia.  

Nghĩ đến Bạch Lý Kỳ đột phá cảnh giới Thần Đan ở trước mặt ma trảo kia lại bị một chưởng đập chết, muốn đi sâu vào trong e rằng sẽ có càng nhiều cảnh tượng như vậy như vậy hơn.  

“Không sai biệt lắm đã tới chỗ sâu trong Thương Long Cấm Giới”.  

Lâm Nhất rõ ràng cảm giác được bắt đầu từ hôm nay, số người gặp được dần dần trở nên ít hơn. Thỉnh thoảng có bóng người hiện lên, tốp năm tốp ba, không có một ai là yếu hơn đám người Liễu Mộ, tập trung lại vẫn là một sức mạnh vô cùng đáng gờm.  

Thậm chí ngẫu nhiên còn có một vài người, ngay cả bản thân Lâm Nhất cũng cảm thấy kiêng dè, có thể cảm nhận được sự nguy hiểm.  

Sau khi gặp đám người La Chấn, Lâm Nhất cũng coi như biết trong khu vực Thương Long này có rất nhiều kẻ địch mạnh, ngọa hổ tàng long.

Còn lâu hắn mới đạt tới trình độ vô địch, chung quy cẩn thận vẫn tốt hơn.  

Đương nhiên nếu có ai đó dám coi thường hắn, hắn cũng không ngại dạy cho đối phương một bài học.  

Nửa canh giờ sau.  

Lâm Nhất đột nhiên cảm thấy nóng rang, lửa cháy hừng hực trong không khí, khí huyết trong cơ thể cũng sôi trào.  

“Khá quen thuộc”.  

Vẻ ngạc nhiên thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn qua.  

Ở cuối tầm mắt có ánh lửa bừng lên chiếu sáng cả bầu trời, làm người ta hơi đau mắt.  

“Lửa tinh thần...”  

Lâm Nhất lập tức nhận ra, ngọn lửa này giống hệt ngọn lửa lượn lờ trên đan Tinh Thần.  

Chỉ là quy mô lớn đến mức khiến người ta hít thở không thông, lửa tinh thần lớn thế này, quả thật hắn không dám tưởng tượng khi bị đốt sẽ như thế nào.   

Vèo! Vèo! Vèo!  

Lâm Nhất từ từ đến gần, ngọn lửa hừng hực kia dần dần rõ hơn trong mắt. 

Đó là một thế giới bị lửa tinh thần bao trùm, không gian ở sâu trong biển lửa đã bắt đầu vặn vẹo vì bị tàn phá. 

Trong hình ảnh vặn vẹo có bảy toà cung điện sáng lấp lánh như một giấc mộng ảo giữa biển lửa vô tận. Mỗi toà cung điện đều có các màu sắc khác nhau, mỗi màu sắc tạo ra những dị tượng khác nhau, tất cả đều vô cùng sắc sảo và to lớn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK