Nguyệt Vi Vi, ta đưa cô đi.
Lâm Nhất đứng trên đài của nhà ngục Tù Long, trông hắn có hơi thê thảm, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười rạng rỡ.
Thiếu niên tiến thẳng một mạch, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, cuối cùng chỉ để nói ra những lời này, làm được những việc này.
Nguyệt Vi Vi khế cắn đôi môi đỏ mọng, hốc mắt nàng ta ngân ngấn nước. Vốn dĩ nàng ta rất ít khi rơi lệ, ngoại trừ chuyện xảy ra thời bé, bấy lâu nay, chưa có việc gì khiến nàng ta phải khóc cả.
Dù trải qua rất nhiều chuyện, nhưng có khó chịu đến mức nào đi nữa thì nàng ta vẫn nở nụ cười trên môi, cứ như một kẻ không tim không phổi vậy. Rất ít khi Nguyệt Vi Vi để người khác nhìn thấy mặt yếu đuối của mình.
Nước mắt hiện tại một nửa là đau lòng, một nửa là cảm động.
Nàng ta nói không nên lời, nhưng tay vẫn vô thức duỗi ra, nắm lấy tay Lâm Nhất, cứ thế siết chặt lấy tay hắn.
Ngay lúc này, Tiểu Hồng đột nhiên rống lên. Nó thì triển bí thuật Long Viên Biến trong Thái Cổ Long Viên Quyết. Từng sợi lông trên người b ắn ra vô số ma quang màu đen, một luồng khí tức điên cuồng và thô bạo lan ra ngoài, khiến người ta cảm thấy hoảng sợ.
Oanh!
Cơ thể nó bắt đầu phóng đại, cùng với âm thanh huyết khí tuôn chảy như: sấm rền, nó hóa thành một tôn Long Viên cao gần 30 trượng.
Huyền Long Mãng trước mặt nó bỗng chốc trở nên nhỏ bé, nó dùng đôi tay bắt lấy Huyền Long Mãng một các cực kỳ thô bạo, rồi gầm lên một tiếng đầy tức giận, sau đó xé con mãng xà này thành hai nửa.
Máu tươi b ắn ra tựa như mưa rào. Đây là hình thái cuối cùng của nó ư?
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, hắn đã sớm đoán được ngựa Huyết Long sẽ có ba hình thái. Một là chiến mã với bộ long đỏ rực như máu cùng đôi cánh rồng trên lưng, hai là Long Miêu béo ú màu đen, nhưng không ngờ cuối cùng lại là Long Viên cực kỳ bá đạo.
Ba loại hình thái có sự khác biệt cực lớn, tuy nhiên, đều ẩn chứa long huyết, có liên quan đến huyết mạch rồng của ngựa Huyết Long.
“Vân ca ca, rời khỏi đây trước đãi” Nguyệt Vi Vi nhìn quanh bốn phía, lộ vẻ cảnh giác.
Hiện tại Lâm Nhất đã tiêu hao hơn phân nửa huyết khí, cũng đã sử dụng bảo. cốt Thương Long. Át chủ bài mạnh nhất là võ học Thánh Linh đã không cách nào thi triển được nửa. Hai trận đại chiến luân phiên, tuy thoạt nhìn hắn vẫn giữ được phong thái vô địch, nhưng trên thực tế, những vết thương khi giao đấu với giới tử đều bị tên ngốc này cố gắng ép xuống.
Trạng thái của hắn không gọi là hoàn hảo, có điều, so với hẳn thì tam đại giới tử có vẻ thảm hại hơn gấp 10 lần.
Tam đại giới tử đã không còn đáng lo nữa, tuy nhiên, những giới tử khác vẫn đang nhìn chăm chăm vào Lâm Nhất. Cả đám đều lộ vẻ bất thiện, không biết lúc nào sẽ ra tay nữa?! Đối với giới tử, Lâm Nhất không ôm bất kỳ hi vọng gì cả, bọn họ cũng không tốt hơn giới tử Thần U bao nhiêu đâu!
Khi giao đấu với tam đại giới tử, hắn cảm nhận rất rõ có vài luồng khí lạnh hướng về phía mình, cho nên hắn vẫn luôn đề cao cảnh giác.
Nếu không phải bản thân bày ra thực lực đủ mạnh, chưa hẳn không có chuyện.
'Ừm:
Lâm Nhất khẽ gật đầu, rồi mang theo Nguyệt Vi Vi nhảy vọt lên không, đáp xuống người Long Viên viễn cổ, thấp giọng nói: “Đil”
Hai mắt Tiểu Hồng lóe lên tia sáng đỏ như máu, giờ phút này trông nó vừa dữ tợn lại vừa kh ủng bố, sau khi nghe Lâm Nhất nói, nó liền siết chặt nắm đấm và tung ra một quyền.
Bành!
Một luồng sức mạnh cực lớn từ cự trảo của Long Viên tuôn ra, thoáng thấy được có khí lưu hình rồng mạnh mẽ đâm tới, phút chốc đã nghiền nát vô số khối đá lớn chắn phía trước.
'Tạch...! Tạch...! Tạch...!
Còn chưa hết, khí kình tựa như xoáy nước lan ra, vô số tảng đá khổng lồ, những kiến trúc bị tàn phá trên quảng trường Phong Lăng, cùng với đủ loại dị vật đều vị chấn nát.
Mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, trong mắt bọn họ lóe lên tia kiêng ky. Ngay cả giới tử của bảy chiến giới cũng vô thức thay đổi sắc mặt.
Nếu nói bọn họ không mơ tưởng đến bảo cốt Thương Long của Lâm Nhất thì đó là chuyện không thể nào, không thì bọn họ chạy đến quảng trường Phong Lăng để xem Đại Hội Sát Yêu gì gì đó làm quái gì chứ?!
“Thật sự là một tôn Xích Huyết Long Viên!” Ánh mắt giới tử Hoàng Đồ lóe sáng, hắn ta nói với vẻ kinh ngạc. Và hắn ta dùng “tôn” để biểu thị đơn vị, điều này biểu thị cho một sự kính
trọng nào đó.
Giờ phút này, Tiểu Hồng hóa thân thành Long Viên, mắt nó đỏ tựa như có lửa cháy hừng hực trong đó, mang theo lực uy hiếp cực kỳ đáng sợ.
Hiển nhiên, nó đã chấn nhiếp rất nhiều kẻ có ý đồ rục rịch, làm tăng thêm lực uy hiếp của Lâm Nhất. Lúc này đây, nếu ai dám nhắm vào bảo cốt Thương Long thì ắt hẳn phải suy nghĩ thật kỹ xem có thể trả được cái giá đắt đỏ kia không.
Ầm ầm!
Xích Huyết Long Viên thoạt nhìn có vẻ mập mạp, khổng lồ, nhưng lại cực kỳ nhanh nhạy, chỉ vài cú nhảy, nó đã rời khỏi quảng trường Phong Lăng.
Cứ thế mà đi ư?
Vô số ánh mắt dõi theo Nguyệt Vi Vi và Lâm Nhất đang ngồi trên vai Long Viên, trong mắt bọn họ lóe lên tia khó tin.
Mãi cho đến lúc này, có rất nhiều người dường như vẫn còn đang ở trong mộng, không dám tin những gì diễn ra trước mắt.
Thiếu niên từng bị giới tử Thần U tuyên bố muốn hắn phải quỳ mà bò vào. quảng trường Phong Lăng lại không chỉ điên cưồng giết thẳng một mạch, hơn nữa còn càn quét tam đại giới tử, đồng thời mạnh mẽ dẫn người đi.
Trước mặt hắn, yêu nghiệt Kim Bảng chỉ với một cái phất tay đã bị tàn sát, hoàn toàn không có lực đánh trả.
Dù tam đại giới tử có liên thủ thì kết cục cũng là bị quét ngang, đặc biệt, giới tử Thần U, người có thực lực mạnh nhất đã liên tục quỳ gối hai lần trước Lâm Nhất, cuối cùng, hắn ta bị kiếm của thiếu niên này đính chặt trên tảng đá lớn, không cách nào nhúc nhích được trước ánh nhìn chăm chú của vạn chúng.
Hai từ ngông cuồng và bá đạo đã không cách nào mô tả được phong thái của Lâm Nhất, hắn khiến mọi người rung động, đồng thời cũng khắc sâu ấn tượng.
Giờ hắn lại muốn rời đi, khiến mọi người có cảm giác như vừa trải qua một giấc mộng rất dài, rồi đột nhiên bừng tỉnh.
Danh Sách Chương: