Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật ra có một câu ta vẫn luôn muốn nói với ngươi”.

Lâm Nhất không dừng bước, hắn phi nhanh trên không, mỗi một bước chân đều có hoa Tử Diên nở rộ.

“Nói đi”, giới tử Hoàng Đồ cười khẩy.

“Lần đầu thấy ngươi, ta đã rất chán ghét ngươi rồi, cái tát vừa rồi thật sự đánh rất đã!”, Lâm Nhất lao đến trước mặt giới tử Hoàng Đồ như tia chớp, hắn nhoẻn miệng, cười như ánh mặt trời rực rỡ.

"Ngươi muốn chết!"

Giới tử Hoàng Đồ tức đến hộc máu, hắn ta cau mày, ánh mắt thoáng cái trở nên sắc bén. Một cái ghế phát ra ánh sáng vàng xuất hiện sau lưng hắn ta, đây chính là Thánh Linh của hắn ta, Vương Tọa.

"Cút!"

Thần thụ Thanh Tiêu đột nhiên hiện ra sau lưng Lâm Nhất, che kín vòm trời phía trên hắn. Không trung nở rộ vô số hoa Tử Diên, hóa thành từng đốm sáng trốn vào đó.


Thanh Tiêu tại thụ, Tử Diên khai hoa!

Giờ phút này, kiếm ý Thông Thiên của Lâm Nhất bộc phát đến cực hạn, dị tượng hùng mạnh được sự gia trì của kiếm ý khiến trời đất chao đảo.

Hắn vẫy tay, nắm chặt kiếm Táng Hoa vừa b ắn ra từ trong hộp đựng kiếm, khoảnh khắc kiếm quang ra khỏi vỏ. Kiếm ý vốn khiến người ta cực kỳ sợ hãi đã đạt đến sự sắc bén trước nay chưa từng có, thân kiếm lóng lánh tia sáng lạnh, dường như trong lúc lơ đễnh có thể cắt nát hư không.

Kiếm ý Thông Thiên, có ta vô địch!

Âm!

Lâm Nhất kéo theo kiếm ý vô cùng sắc bén và ác liệt, cứ thế phá vỡ uy lực Thánh Linh của đối phương, hắn vung tay bổ một kiếm xuống. Kiếm khí như mặt hồ, lá rụng thành sen, nước chảy hoa bung nở, một thoáng hóa vĩnh hằng

Trảm Thiên tam kiếm, Thanh Liên!

"Híz-khà zz Hí-zzz!", đạo giáp trên người giới tử Hoàng Đồ bị một kiếm này. chém ra vài vết nứt, có máu tươi vẩy ra.

Âm ầm!

Từng âm thanh kịch liệt truyền đến, mặt nước dường như muốn nổ tung, dư âm vẫn còn lan ra. Vô số bọt nước bản lên trời, hất thẳng vào mặt giới tử Hoàng Đồ. Hắn ta biến sắc, vội lui về sau. Sau khi rút kiếm, Lâm Nhất quả thật rất đáng sợ.

Đạo giáp chính là át chủ bài bảo vệ tính mạng hắn ta, nhưng lại bị một kiếm này trực tiếp bổ ra.

May mà hẳn ta gọi ra Thánh Linh, nếu không, ngay cả đạo giáp cũng không giữ nổi mạng hắn... sắc mặt giới tử Hoàng Đồ trở nên dữ tợn hơn bao giờ hết... có vẻ như tên này đặc biệt nhắm vào hắn ta.


||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||

Những giới tử khác đang điên cuồng lao đến, nhưng hắn cũng chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.

“Lâm Nhất, rốt cuộc ngươi muốn thế nào? Ta và ngươi không có thù oán sâu nặng đến như vậy!?”, một bên mặt giới tử Hoàng Đồ đã sưng vù lên, hắn ta rống †o, có cần phải nhắm vào hắn ta như thế không chứ?

“Muốn mạng của ngươi!”

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng lạnh, trước đó, khi chém giết giới tử Thần U, tên này là kẻ đầu tiên lên tiếng. Bảy giới tử liên thủ nhắm vào hắn cũng do chính tên này bày đầu.

Sau đó, hắn ta còn lên tiếng đầu tiên, khuyên hắn buông tha cho giới tử Thần U. Vậy mà hắn ta còn chưa thấy đủ, dám ngang nhiên nói mình đang bày ra thiện ý.

Sát nhân tru tâm chính là nói loại súc sinh này. Có mặt trời chói lọi, duy ngã độc tôn! €ó trăng sáng bao phủ, muôn đời trường tồn!

Dị tượng của một kiếm cuối cùng trong Trảm Thiên tam kiếm tỏa ra, Lâm Nhất cầm kiếm hướng về phía trước, thân kiếm phát ra tiếng ngân, kiếm âm sắc. bén xuyên thấu vòm trời, gào thét vang vọng chín tầng mây. Đó là một loại ý chí 'Thông Thiên, Phương Hoa cái thế, muốn trời xanh cũng phải thuần phục.

Nhìn thấy dị tượng như thế, trong mắt giới tử Hoàng Đồ lóe lên tia hoảng sợ, từ sâu trong lòng hắn ta dấy lên cảm giác hốt hoảng trước nay chưa từng có.


Trước đó, hắn ta vô cùng kiêu ngạo, có khí phách, lại tao nhã, trong phần đông giới tử, hắn ta là người đầu tiên quát Lâm Nhất, bày ra vẻ cao cao tại thượng, thẩm phán hết thảy.

Hiện tại, Lâm Nhất tựa như một vị thần, cầm kiếm mà đến, nhìn hắn ta như đang nhìn con sâu cái kiến.

Trong lòng hẳn ta chợt trào dâng cảm giác tuyệt vọng, không còn một chút kiêu ngạo nào nữa, mà thay vào đó là vẻ bối rối khó tả.

Kiếm uy bực này mang đến cho hẳn ta áp lực quá lớn, hẳn ta có thể cảm giác được Thánh Linh của mình chống đỡ không nổi.

Kiếm uy bực này mang đến cho hãn ta áp lực quá lớn, hắn ta có thể cảm giác được Thánh Linh của mình chống đỡ không nổi.

“Lâm Nhất, dừng tay!”

Phía sau, sắc mặt đám người Đế Vũ thay đổi, nếu để Lâm Nhất giết giới tử Hoàng Đồ thật thì chẳng khác nào bọn họ sẽ biến thành trò cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK