Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Nằm mơ đi!”  

Kim Diễm nổi giận vung tay, muốn đánh gãy mũi kiếm đang chĩa vào mũi mình.  

Chát!  

Nhưng vừa mới giơ tay, kiếm quang chợt loé lên, một cái tát vang dội đánh thẳng lên mặt hắn ta. Hắn ta bay lên không trung, bị kiếm Táng Hoa tát bay.  

Lâm Nhất hoàn toàn không cho đối phương cơ hội phản ứng, cất bước tiến lên, liên tục đánh ra hai kiếm, mỗi một kiếm đều chứa đựng sức lực đáng sợ.  

Sau hai kiếm, Kim Diễm lui lại mấy bước, lại phun ra một ngụm máu tươi.  

Ánh Sáng Hạo Nguyệt!

Nhưng Lâm Nhất vẫn không định dừng tay, mượn kiếm ý Tiên Thiên gia trì, lại đánh ra một sát chiêu.  

Oanh!  

Tiếng kiếm chói tai xuất hiện, khiến đài cao không ngừng chấn động. Lâm Nhất bay lên trời, kiếm trong tay được ánh trăng vô tận bao phủ, rơi xuống tựa như một vầng trăng sáng.  

Vào khoảnh khắc kiếm thế đáng sợ bao phủ lấy Kim Diễm, đối phương lập tức vô thức run rẩy.  

Dưới ánh trăng mờ mịt, đối diện với kiếm ý này, Kim Diễm cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé. Rõ ràng muốn di chuyển, nhưng hai chân của hắn ta như mọc rễ, hoàn toàn không thể cử động.  

Ánh trăng đến gần, phong mang hừng hực trên kiếm ý Tiên Thiên ngày càng đáng sợ hơn.  

Đến tận lúc này, Kim Diễm mới tỉnh táo lại, kiếm ý của đối phương không hề đơn giản như trong dự liệu của hắn ta. Sự đáng sợ của nó đã hoàn toàn vượt khỏi sức tưởng tượng rồi.  

Ầm!  

Kim Diễm bị chiêu kiếm này đánh bay, sau khi rơi xuống, hắn ta quỳ một chân bên đài cao, suýt thì rơi hẳn xuống đất.  

Hắn ta chống một tay xuống, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi chảy đầm đìa, không ngừng thở hổn hển.  

Trên đài, ngoài tiếng kiếm phong gào thét mãi không biến mất thì không còn tiếng động nào nữa.  

Không ai ngờ rằng sau khi rút kiếm, kiếm thế của Lâm Nhất lại có phong mang như thế. Chỉ một kiếm đã dễ dàng chém nát giáp Thiên Viêm của Kim Diễm.  

Càng không ngờ rằng Kim Diễm lại ngu ngốc đén vậy, không chịu thua, kết quả bây giờ phải quỳ dưới đất không thể đứng dậy, nhục nhã cùng cực.   

Đài cao cực kỳ yên tĩnh, một lúc lâu sau đó mới có tiếng bàn tán vang lên.  

“Đây là uy lực của kiếm ý Tiên Thiên đại thành ư? Phong mang sắc bén, gần như xem thường mọi phòng ngự”.  



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK