Nàng ta giật mình hoàn hồn, kinh ngạc nói: “Lâm Nhất, ngươi định làm gì…”
“Ta không có thói quen trốn sau lưng phụ nữ, ngoan ngoãn ở đây đợi ta. Cô muốn kim liên Tử Hỏa, ta sẽ giành lấy cho cô, tuy nhiên, cô phải nhớ kỹ giao hẹn của chúng ta”.
Thiếu niên khẽ cau mày, duệ khí giữa hai đầu lông mày tản ra, sắc mặt tỏa sáng như ánh mặt trời.
Không đợi nàng ta kịp phản ứng, Lâm Nhất đã hóa thành một luồng sáng vàng, vọt vào giữa ba con Huyền Thiết Ma Viên.
Mắt ba con yêu thú long lên sòng sọc, không chút do dự đánh về phía hắn.
“Cái tên này…”
Liễu Vân Yên cắn răng, không cách nào phản bác được.
Yêu thú có đáng sợ thì cũng không bằng võ giả âm hiểm, so với việc ngăn chặn ba con Huyền Thiết Ma Viên thì tranh đoạt kim liên Tử Hỏa nguy hiểm hơn rất nhiều.
Nàng ta muốn hắn ở lại đây cũng vì nguyên do đó.
Nhưng không ngờ Lâm Nhất lại tự chủ trương xông lên trước.
Công kích của Huyền Thiết Ma Viên đã sắp nện lên người Lâm Nhất, nhưng hắn vẫn không né tránh.
Bị ép vào đường cùng, Liễu Vân Yên buộc phải ra tay.
“Băng Sương Hoa Khai!”
Lâm Nhất bay vọt lên trời, ngay sau lưng hắn, một đóa hoa băng cực lớn từ từ nở ra. Ngay khoảnh khắc đóa hoa kia nở rộ, kiếm quang trong tay xộc thẳng lên trời, đạt đến độ cao mười trượng.
Đối mặt với công kích của Lâm Nhất, ba con Huyền Thiết Ma Viên cảm nhận được uy hiếp trí mạng, bất đắc dĩ phải từ bỏ, đồng loạt xoay người, xông về phía luồng sáng rét lạnh phát ra từ một kiếm mang theo uy lực kinh người kia.
“Cám ơn!”
Lâm Nhất quay đầu, nháy mắt với Liễu Vân Yên, sau đó lách người, hoàn toàn thoát khỏi đám Huyền Thiết Ma Viên.
Sau khi hạ xuống mặt nước, Kim Ô Ấn lóe sáng sau lưng hắn.
Lâm Nhất lập tức hóa thành một luồng sáng vàng rực, lao vọt đến nơi kim liên Tử Hỏa sinh ra đời.
Thất Huyền bộ của Lâm Nhất đã sớm đạt đến hóa cảnh, tốc độ cực nhanh, trên đường đi, hắn dễ dàng tránh đi rất nhiều trở ngại cùng với vô số công kích ác liệt.
Với thân pháp nghịch thiên này, chẳng mấy chốc, hắn sẽ đuổi kịp nhóm người đi đầu.
Bỗng nhiên, sau lưng xuất hiện một luồng gió lạnh, trong đó ẩn chứa đao ý cực kỳ bá đạo, hệt như mưa to gió lớn đánh úp về phía hắn.
Tường Long Tại Thiên!
Lâm Nhất cũng không ngoái đầu nhìn, xuất ra chín long ảnh đang điên cuồng gào thét. Đến khi năm ngón tay hắn siết lại thành nắm đấm, toàn bộ long ảnh đã bị khống chế trong lòng bàn tay, Lâm Nhất xoay người, hung hăng đánh ra một quyền.
Ầm!
Lưỡi đao mang theo khí lạnh đáng sợ còn chưa hoàn toàn bổ xuống thì đã bị một quyền này đánh nát.
“Quay về đi!”
Tám người vừa ra tay đều là đao khách của phủ Tam Tuyệt. Bọn họ nghe theo mệnh lệnh của Hàn Phi, chuyên chặn ở đây để ngăn những đối thủ có ý định tranh đoạt kim liên Tử Hỏa.
“Ruồi nhặng nhiều thật!”