“Kinh khủng đến thế ư?”
“Đó là vì ngươi không chứng kiến, sau khi nhìn thấy mới biết Vũ Hạo Thiên này mạnh mẽ đến mức nào. Người Chưởng Quản của hai Tinh Diệu Chi Linh kia thê thảm lắm, chỉ thiếu chưa quỳ xuống xin tha thôi”.
“Cũng không biết giữa hắn và Lâm Nhất ai mạnh hơn…”
Sự xuất hiện của Vũ Hạo Thiên dẫn tới rung động vô cùng lớn, trong Huyền Hoàng giới có một Lâm Nhất đã đủ khiến con đường thông thiên này chấn động rồi.
Ai mà ngờ lại còn có thêm một Vũ Hạo Thiên chứ.
Dù hắn ta đã lấy được Nguyệt Diệu Chi Linh từ lâu, nhưng người khác cũng không quá chú ý đến hắn ta, kể cả Người Chưởng Quản của Hoả Diệu Chi Linh và Thuỷ Diệu Chi Linh cũng coi thường hắn ta.
Thậm chí bọn họ còn lên tiếng giễu cợt hắn ta rằng nghĩ bản thân là Lâm Nhất hay sao.
Nhưng hắn lại dùng sức mạnh lấy được truyền thừa của Nguyệt Diệu Tinh Cung, áp đảo Người Chưởng Quản của hai Tinh Diệu Chi Linh, khiến mọi người mở mang tầm mắt.
Hiện tại có thể nói là hắn ta đang rất được chú ý, đi đến đâu cũng sẽ kéo theo ánh nhìn chăm chú, đương nhiên không thể tránh khỏi việc sẽ bị so sánh với Lâm Nhất.
“Lâm Nhất, đã lâu không gặp!”
Vũ Hạo Thiên hoàn toàn không để tâm đến những ánh mắt và lời bàn tán này, dù sao lúc trước ở Huyền Hoàng giới hắn ta cũng đã được người khác chú ý, đã quen với tình huống bị người khác nhìn chăm chú thế này từ lâu rồi.
Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ nặng nề, có sát khí thoáng hiện lên, và hắn cũng không che giấu nó.
Không ngờ người này lại dám xuất hiện!
“Xem ra ngươi rất tự tin với thực lực của bản thân hiện tại”, nét mặt Lâm Nhất không chút cảm xúc, hắn lạnh lùng nói, trong lúc nói chuyện có chân nguyên ngưng tụ, khí cơ phong toả lấy đối phương.
Giữa hai người có thù oán không thể hoá giải, lúc ở Huyền Hoàng giới, đối phương ba lần bảy lượt muốn đẩy hắn đến con đường chết. Hắn ta chẳng những từng làm Nguyệt Vi Vi bị thương, thậm chí còn uy hiếp sẽ ra tay với Kiếm Các, đã chạm đến giới hạn cuối cùng của Lâm Nhất từ lâu rồi.
Tên này cũng rất là may mắn, mấy lần sống sót dưới tay Lâm Nhất khi đã đến bước đường cùng, nếu hắn ta không chết, Lâm Nhất cũng khó mà yên lòng.
Rất khó đảm bảo bạn cũ của Lăng Tiêu Kiếm Các sẽ không bị người này hãm hại.
Trước khi đi, Nguyệt Vi Vi cũng đã nói, người này rất có thể sẽ là kẻ thù không đội trời chung của hắn, một khi gặp phải thì nhất định phải nhanh chóng tiêu diệt.
Cảm nhận được sát khí của Lâm Nhất, Vũ Hạo Thiên cười khẩy: “Lâm Nhất, không cần phải nôn nóng thế đâu, ân oán giữa chúng ta sớm muộn gì cũng phải giải quyết. Những sỉ nhục ngươi đem đến cho ta trước đây, ta không chỉ sẽ trả lại gấp trăm lần, mà những người ngươi quan tâm, ta cũng sẽ không bỏ qua cho một ai!!”
Hắn ta ra sức chọc giận Lâm Nhất, dường như chắc chắn rằng Lâm Nhất không dám ra tay với hắn ta, thậm chí còn đang chờ mong rằng Lâm Nhất sẽ ra tay ở nơi này.
Trên mặt mấy người nhóm Phong Huyền Dực ở cách đó không xa đều lộ vẻ nghiền ngẫm. Rõ ràng là bọn họ cũng không đoán trước được giữa Vũ Hạo Thiên và Lâm Nhất có thù oán.
Nếu hai người này chiến đấu với nhau trước khi bảo điện Thương Long mở ra, bọn họ cũng không ngại đứng xem một vở kịch hay.