Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kiếm ý Thông Thiên!”

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trên cao nguyên Hoàng Sa đều chấn động, vô số người ngước lên nhìn với ánh mắt đầy kinh ngạc.

Từ lâu đã nghe nói công tử Táng Hoa nắm giữ kiếm ý Thông Thiên khi chỉ mới cảnh giới Thiên Phách, đó là cảnh giới mà cả Tinh Quân cũng khó đạt được. Lúc này được nhìn thấy tận mắt, mọi người cứ ngỡ như mình đang mơ, không ngờ lại thật sự có người có thể nắm giữ đại sát khí kiếm ý Thông Thiên này ở cảnh giới Thiên Phách.

Advertisement

“Tản ra cho ta!”

Lâm Nhất chau mày, trong đôi mắt sâu thẳm lộ ra ánh sáng lạnh lẽo hiếm thấy.

Muốn giết ta, đã nghĩ ra cái giá phải trả hay chưa!

Advertisement

Lâm Nhất ngăn lại uy lực của đối phương, được thế vẫn không chịu bỏ qua. Hắn như một con Kim Ô trên không trung, ánh sáng bừng lên, chém ra hai nhát kiếm liên tiếp.


Một kiếm, Tử Khí Đông Lai!

Một kiếm, Triêu Dương Như Hoả!

Sau hai nhát kiếm, cơn gió lốc đáng sợ giữa không trung bị chém vỡ hoàn toàn, Mạc Huyền và Hàn Lôi bị đẩy ra xa mấy trăm mét.

Sắc mặt của hai người trông có vẻ rất khó coi, thuật hợp kích lại bị phá thêm một lần nữa, đây đã là thủ đoạn cuối cùng của họ. Nếu tung ra một đòn này thì cũng ít nhất một phần ba mấy vạn người ở dưới đều sẽ chết. Đó là một con át chủ bài rất đáng sợ, là đòn sát thủ đã giúp mười phương chiến giới nổi tiếng khắp con đường thông thiên.

Nhưng khi đụng phải kiếm ý Thông Thiên, tất cả đều biến thành bọt nước.

Rốt cuộc thằng nhóc này là quái vật từ đâu xuất hiện vậy!

Lòng bàn tay hai người cầm kiếm bị rách ra, máu chảy dọc theo chuôi kiếm, sau đó từ chuôi kiếm trượt xuống, trông vô cùng nổi bật giữa không trung.

“Chỉ có chút bản lĩnh này mà dám không biết ngại tự xưng là cấm kỵ ư?”

Trên người Lâm Nhất phóng thích sát ý lạnh như băng, sợi tóc của hắn chậm rãi bay phất phới, ánh mắt nhìn về phía hai người họ thoáng hiện vẻ giễu cợt.


“Công tử Táng Hoa, ngươi đừng khinh người quá đáng!”

Mạc Huyền sầm mặt lại, lạnh lùng nói: “Đắc tội chiến giới Thiên Càn ta, con đường thông thiên không có ai cứu được ngươi đâu, tốt nhất là bây giờ ngươi nên cút ngay đi!”

Nghe vậy, trong mắt Lâm Nhất có lửa giận bùng cháy, vẻ mặt của hai người này thật đáng ghét.

Đặc biệt là tên Mạc Huyền này!

“Khinh người quá đáng? Ta cứ khinh ngươi đấy thì sao nào!”

Lâm Nhất nhấc gót chân lên, bật nhảy lên cao, cầm kiếm Táng Hoa cuốn theo kiếm ý Thông Thiên vô tận tiếp tục tấn công.

Đại Nhật Huyền Không!

Như Nhật Trung Thiên!

Lâm Nhất lao tới như đại nhật, chém ra một nhát kiếm tạo thành cột sáng to lớn vô cùng, những nơi nó đi qua đều xuất hiện những đám mây bảy màu.

Hắn thật đáng sợ, lúc này Lâm Nhất như thiếu niên chí tôn bước ra từ trong mặt trời, rồi lại giống như sát thần dưới địa ngục.

Kiếm ý Thông Thiên, thần uy vô địch!

Hoàn toàn áp chế Huyền Lôi song kiếm, hai người cố gắng chống cự, thanh kiếm khổng lồ thiêu đốt lôi hoả ở sau lưng phát ra tiếng gào thét. Có vô số tia lôi quang xẹt qua trên bầu trời, có ngọn lửa vô tận bốc cháy điên cuồng nhưng vẫn vô ích... Tất cả mọi thứ đều trở nên vô cùng non nớt trước mặt kiếm ý Thông Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK