Mục lục
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày thường để được săn giết yêu thú với quy mô thế này thì hầu như không có bất kỳ khả năng nào.  

Dù sao thì yêu thú cũng có linh trí, chúng đánh không lại sẽ bỏ chạy, nhưng yêu thú trong đợt thú triều này lại liều mạng như đã phát điên.  

Nếu đủ may mắn sẽ có thể lấy được yêu đan cấp bậc bá chủ, thậm chí là yêu đan cấp bậc vương giả, đó cũng là một kỳ ngộ vô cùng lớn lao.  

Vốn dĩ những người này đều là tán tu, họ có suy nghĩ này thì không có gì phải ngạc nhiên.  

Yêu đan dưới Bán Bộ Thiên Phách không lọt nổi vào mắt xanh của hắn, đám người này muốn lấy thì tuỳ, hắn không quan tâm lắm.  

Vèo!  

Kim quang bùng lên, Lâm Nhất chủ động xuất hiện giữa bầy thú tụ tập. Hắn nắm chặt kiếm Táng Hoa, kiếm thế mạnh mẽ dao động trên người.  

Thiên Phá Vân!  

Hắn nhanh chóng di chuyển, dùng chân nguyên thi triển chiêu thức Thiên Phá Vân đánh về tám hướng khác nhau.  

Ầm ầm!  

Cơn lốc ngưng tụ từ kiếm ý lập tức xuất hiện, rít gào lao đi, những nơi nó đi qua, thậm chí là trên trời cũng bị ma sát thành mấy tia sét kinh khủng.   

Yêu thú bị cuốn vào đều mất khống chế xoay vòng vòng, những con có phòng ngự yếu lập tức bị vỡ thành nhiều mảnh.  

Đến khi cơn lốc dừng lại, trừ những con yêu thú có thể chất cực mạnh còn giữ được cơ thể hoàn chỉnh, tất cả những con còn lại đều hoá thành mưa máu đầy trời, nội tạng bay tán loạn.  

Trước đây sát chiêu đáng sợ như vậy là một điều hoàn toàn không dám tưởng tượng, nhưng với cảnh giới của Lâm Nhất hiện tại thì vô cùng thành thạo và điêu luyện.  

Đừng nói là chín luồng Thiên Phá Vân, nếu như hắn tiếp tục, không màng tiêu hao chân nguyên, dù là gấp đôi cũng có thể làm được một cách dễ dàng.  

Hô!  

Những con yêu thú còn sót lại thì bị các tán tu khác hợp lực gi ết chết, chỉ là số lượng yêu thú mà họ giết còn không bằng một phần mười của Lâm Nhất.  

“Đi thôi”.  

Sau một lát nghỉ ngơi, không đợi các tán tu kia lấy hết yêu đan, Lâm Nhất đã cất kiếm vào vỏ, chạy về phía thành Mặc Thuỷ.  

Họ chỉ có thể chặn một hướng, trên đường đi nhóm người La Hàn chắc chắn sẽ bị yêu thú cản đường. Tuy rằng áp lực nhỏ hơn nhiều, nhưng Lâm Nhất vẫn hơi lo lắng.  

Nhưng điều khiến Lâm Nhất lo lắng hơn là dù đến được thành Mặc Thuỷ, có lẽ cũng chưa chắc có thể trụ được quá lâu.  

Trước đó ông lão kia nói đây có thể là thú triều nghìn năm mới gặp một lần, Lâm Nhất cảm thấy khả năng này rất lớn.  

Trên đường đi họ nhìn thấy rất nhiều thi thể.

Dù cho võ giả thường gặp sinh tử cũng phải kinh hãi, ngay cả những tên tán tu kia cũng có vẻ mặt cực kì khó coi.  

May mà họ đã đuổi kịp đội ngũ do nhóm La Hàn hộ tống trước khi trời tối.  

Hơn một vạn thôn dân chết gần một nghìn người, một con số rất tàn khốc, nhưng có thể bảo vệ được phần lớn thôn dân đã rất khó khăn rồi.   

“Lâm công tử, trên đường chúng ta cũng bị yêu thú ngăn cản, người chết khá nhiều”, La Hàn suy sụp nói, rất nhiều người chết ngay trước mặt hắn ta, điều này đã tạo thành cú sốc rất lớn đối với hắn ta.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK